Năm
2007, trở về từ Singapore sau 7 năm du học và làm việc, Trịnh Chí Cường
bắt đầu làm quen với công việc quản lý trong Công ty Nhựa Đại Đồng Tiến
của cha mình - ông Trịnh Đồng, nhà sáng lập và sở hữu thương hiệu này.
2007 cũng là năm Đại Đồng Tiến chuyển sang hình thức cổ phần và mở
rộng ra thị trường phía Bắc. Thế nhưng, cơn tai biến của người cha, lúc
đó mới ngoài 50 tuổi, đã đặt Cường ngồi vào chiếc ghế Tổng Giám đốc Công
ty khi anh còn rất trẻ, 26 tuổi.
Thực ra, tại thời điểm đó, Đại Đồng Tiến còn có 2 lựa chọn khác cho
vị trí Tổng Giám đốc. Đó là bà Trần Thị Huê, vợ của ông Trịnh Đồng hoặc 1
trong 3 người em trai của bà Huê (người đã gắn bó và theo ông bà từ khi
còn là một cơ sở nhỏ tại quận 5, TP.HCM).
Cuối cùng, Cường được chọn vì anh là con trai cả, được học hành bài
bản ở nước ngoài và có tố chất làm lãnh đạo. Tuy nhiên, điểm hạn chế là
Cường còn quá trẻ so với dàn quản trị của Công ty, vốn là bậc cô cậu
trong gia đình, trong khi kinh nghiệm về ngành nhựa lại không có. Song
với sự hậu thuẫn của mẹ và sự đồng lòng của những người thân, Cường đã
từng bước khẳng định vị trí trong Công ty.
Kinh nghiệm chỉ là quá khứ
Nếu cha anh chuộng lối quản trị “kính lão đắc thọ” thì khi Cường lên
nắm quyền điều hành, tư duy này đã thay đổi hoàn toàn. Chỉ trong vòng 4
tháng, anh đã tiến hành một số thay đổi quan trọng như marketing trực
tiếp đến khách hàng, lập phòng nghiên cứu và phát triển (R&D) và trẻ
hóa đội ngũ quản lý. Anh nói: “Trải nghiệm rất quan trọng. Nhưng theo
tôi, kinh nghiệm là quá khứ và nhiệm vụ của tôi là giải quyết bài toán
hiện tại và tương lai. Hãy tưởng tượng bạn đang lái chiếc xe mà cứ phải
nhìn vào kính chiếu hậu, làm sao bạn chạy tốt được”.
Năm 2011, Cường có 2 quyết sách lớn để thay đổi cục diện tài chính
của Công ty. Nếu mô hình kinh doanh cũ bán hàng cho các đại lý theo kiểu
gối đầu, đại lý bán được hàng mới trả tiền cho nhà sản xuất thì năm
qua, Cường áp dụng mô hình phân phối như ngành hàng tiêu dùng nhanh.
Theo đó, Đại Đồng Tiến đi đến các địa phương để quan sát thực tế rồi tìm
các nhà phân phối có nguồn tài chính và kho bãi tốt để làm đại lý. Công
ty sẽ bán hàng cho đại lý với mức chiết khấu cao; đổi lại, đại lý phải
trả hết tiền ngay.
Cường cho biết, bằng cách làm này, Công ty sẽ không bị phụ thuộc vào
vốn vay ngân hàng như khi cho các đại lý gối đầu trước đây. Nhân viên
của Công ty cũng không phải đến gõ cửa từng đại lý để thu tiền mà chính
nhà phân phối sẽ là người cho khách hàng nợ và thu tiền trực tiếp.
Trong quá trình đi khảo sát thị trường để tìm đại lý, Công ty thu
được dữ liệu thị trường chính xác hơn. Theo Cường, kết quả này đã giúp
Công ty rất nhiều trong việc quy hoạch sản xuất. “Mỗi đại lý có nguồn
vốn lưu động khoảng 2-5 tỉ đồng là đã có thể làm nhà phân phối chính
thức cho Đại Đồng Tiến. Năm qua, chỉ trong vòng 2 tháng, chúng tôi đã
lập được 70 đại lý trên toàn quốc”.
Nhà kinh doanh có số tiền nhàn rỗi dăm ba tỉ đồng không phải là ít,
nhưng làm cách nào để thuyết phục họ chấp nhận mua đứt bán đoạn hàng của
mình, một loại sản phẩm không mang tính cần thiết như nhu yếu phẩm?
Cường giải thích: “Đó là những người muốn làm kinh doanh và có vốn nhỏ.
Nếu họ bán tốt, chỉ trong vòng 2 tuần là đã lấy lại vốn và có lãi, so
với hàng ăn uống khoảng 1 tuần”. Anh nói thêm: “Giả sử 1 tháng thu về
mức lợi nhuận tối thiểu 5-7% thì vẫn tốt hơn là đem tiền gửi vào ngân
hàng. Chính vì điều đó, không quá khó để chúng tôi tìm đại lý”.
Khi cải tiến toàn bộ hệ thống phân phối, Cường đã chấp nhận hy sinh
nhiều đại lý lớn trước đây, vốn chiếm tới 20-30% tổng doanh thu. “Nhà
phân phối lớn thì độ rủi ro cũng lớn, vì mình không biết khách hàng của
họ là ai, nên tỉ lệ nợ khó đòi rất cao. Để đưa hệ thống phân phối vào
con đường chuyên nghiệp, chúng tôi chấp nhận hy sinh để làm lại tốt
hơn”, Cường cho biết.
Trong một lần trò chuyện với chúng tôi sau khi ngồi ghế Tổng Giám
Đốc, Cường nói: “Tôi cho phép mình không hoàn hảo để có thể được hướng
dẫn, học hỏi từ người đi trước”. Tuy nhiên, không phải vì thế mà anh dễ
bị thuyết phục.
Năm 2009, cuộc khủng hoảng kinh tế đã buộc không ít doanh nghiệp phải
cắt giảm đáng kể chi phí marketing. Thế nhưng, đó lại là năm Đại Đồng
Tiến chi nhiều nhất cho hoạt động quảng bá để định vị lại thương hiệu
hàng đầu trong ngành nhựa. Anh nói: “Nhà quản trị giỏi là người biết
tiết kiệm và sinh lời cho Công ty, nhưng giỏi hơn nữa là biết cách tiêu
tiền để mang lại lợi nhuận gấp nhiều lần về lâu dài”.
Trên thực tế, từ mức tăng 7% năm 2008, doanh thu của Công ty tăng 15%
trong năm 2009 (đạt 625 tỉ đồng) và vượt trên 880 tỉ đồng vào năm 2010.
Năm 2011, dù kinh tế khó khăn, nhưng Đại Đồng Tiến vẫn đạt doanh thu
hơn 900 tỉ đồng.
Bằng việc cải tiến và xây dựng lại hệ thống kinh doanh mới, Cường dự
báo tăng trưởng năm 2012 sẽ đạt trên 40% với mức doanh thu dự kiến 1.400
tỉ đồng. Cường đưa ra mức tăng trưởng cao như vậy là có nhiều lý do.
Năm 2011, Đại Đồng Tiến đã khởi công xây dựng nhà máy rộng gần 7 ha
tại Nhơn Trạch, Đồng Nai theo tiêu chuẩn GMP của Tổ chức Y tế Thế giới,
dự kiến sẽ chính thức đi vào hoạt động vào quý II/2012. Với nhà máy hiện
đại này, Đại Đồng Tiến sẽ tăng cường các nhóm hàng tiềm năng mà lâu nay
còn hạn chế sản xuất do chưa có nhà xưởng lớn như nhựa nội thất và đẩy
mạnh làm hàng cao cấp xuất khẩu.
Mặt khác, sau khi Cường lập phòng R&D vào năm 2007, đã có nhiều
nhãn hàng mới được tung ra. Hiện nay, Đại Đồng Tiền có hơn 200 loại sản
phẩm khác nhau gồm 4 dòng chính: nhựa gia dụng (xô, chậu, bàn ghế, tủ
giường), nhựa công nghiệp (palette, thùng sơn), nhựa cao cấp có tính
năng đặc biệt (bao bì thực phẩm, hộp đựng thức ăn) và gia công các loại
chân tủ lạnh, máy giặt... cho các hãng sản xuất lớn của Nhật. Hiện có
hơn 10% sản phẩm của Công ty được xuất sang Úc, châu Âu và Trung Đông.
“Tôi không dám nói sẽ làm tốt hơn các bậc tiền bối, nhưng tôi phải
làm chuyên nghiệp hơn. Có như vậy mới không phụ lòng họ”, anh nói.
Sẽ vẫn là công ty gia đình!
Đầu tư nhà máy và mở rộng kênh phân phối theo hướng chuyên nghiệp,
hiện đại, có phải Công ty đang có chiến lược “làm đẹp” thương hiệu để
mời gọi các quỹ đầu tư như cách làm của một số doanh nghiệp sản xuất?
Trước câu hỏi này, Cường lắc đầu dứt khoát: “Quản lý một công ty tốt đã
là một áp lực lớn rồi. Gánh thêm sự giám sát từ một quỹ đầu tư khác là
vô tình tạo thêm áp lực nữa cho mình”.
Hơn nữa, hầu hết các quỹ đầu tư khi tham gia vào một công ty tư nhân
thường đặt mục tiêu đưa công ty đó lên sàn. Trong khi đó, theo Cường,
giá cổ phiếu chỉ thể hiện cung cầu của cổ phiếu đó chứ chưa phản ánh
đúng giá trị thực của doanh nghiệp.
“Tại sao có nhiều công ty sở hữu tài sản tốt, nhưng với giá cổ phiếu
thấp, họ không huy động được vốn? Dù tài sản lớn nhưng nếu giá cổ phiếu
giảm thì cũng khiến giá trị tài sản giảm theo. Theo tôi, thị trường
chứng khoán Việt Nam còn quá nhỏ và chưa phát triển nên rất khó có những
đánh giá đúng và đầy đủ về một doanh nghiệp”, anh nói.
Đại Đồng Tiến sẽ trung thành với mô hình công ty gia đình nhưng được
quản lý một cách chuyên nghiệp và hiện đại để tham gia quá trình hội
nhập. Cường nói thêm: “Tuy là công ty gia đình, song chúng tôi hoạt động
như hình thức công ty cổ phần, có hội đồng quản trị hẳn hoi”.
Kiến thức và kinh nghiệm của 2 tầng lớp quản lý truyền thống và hiện
đại tại Đại Đồng Tiến đã được Trịnh Chí Cường bổ khuyết cho nhau để đưa
thương hiệu đi xa hơn. Giấc mơ của Cường là đưa Đại Đồng Tiến có mặt ở
thị trường nước ngoài một cách danh chính ngôn thuận chứ không phải theo
hình thức gia công như một số công ty nhựa đang làm.
Cường không dễ thực hiện giấc mơ này, song tư duy hướng ngoại của anh
trong kinh doanh thể hiện sự mới mẻ hơn so với thái độ bằng lòng với
thị trường nội địa của các bậc tiền bối. Việc lập phòng R&D, đầu tư
nhà máy hiện đại, cải tiến toàn bộ hệ thống phân phối... đã cho thấy
chiến lược mở rộng thị trường trong và ngoài nước của anh. Hiện tại,
hàng xuất khẩu chiếm 10% tổng doanh thu, nhưng anh muốn con số này cao
hơn thế gấp nhiều lần.
Cường thẳng thắn thừa nhận mình chưa thực hiện thành công chiến lược
xây dựng độ nhận biết thương hiệu như kỳ vọng của mọi người. “Hệ thống
70 nhà phân phối với những bảng hiệu mới, thiết kế ấn tượng có thông
điệp rõ ràng sẽ được chúng tôi giới thiệu vào đầu năm 2012 nhằm giúp Đại
Đồng Tiến tạo độ nhận biết thương hiệu tốt hơn. Ngoài ra, các chương
trình làm thương hiệu năm tới cũng sẽ không lẻ tẻ như năm qua. Chúng tôi
sẽ tập trung gắn với những chương trình xã hội có ý nghĩa và tạo hiệu
ứng xã hội tốt nhất”, Cường cho biết.
Hộp nhựa mang nhãn hiệu Sina, ứng dụng công nghệ kháng khuẩn Nano Bạc
của Công ty ra đời từ năm 2007 đến nay cũng không thành công như mong
đợi của Cường. Anh nói: “Mặc dù Sina hiện chỉ chiếm 2-3% trên tổng doanh
thu nhưng đây là một cột mốc quan trọng, vì từ đó, Đại Đồng Tiến có
nhãn hàng mang phong cách hiện đại, chú trọng yếu tố bảo vệ sức khỏe
người tiêu dùng. Tuy nhiên, do ra đời trong giai đoạn khủng hoảng kinh
tế, sản phẩm cao cấp ít được người tiêu dùng chú ý và chính chúng tôi -
nhà sản xuất cũng chưa chú trọng làm phong phú và quảng bá sản phẩm”.
Theo Cường, điều quan trọng của một nhà quản trị là biết chấp nhận
thất bại, bước qua nó để đi tới chứ không phải ngồi đó than thân trách
phận. “Không có cái gì hoàn hảo cả, chỉ có làm tốt hay không”, anh quan
niệm.
Cho đến nay, đại gia đình Đại Đồng Tiến chưa quyết định người thừa kế
(Cường chỉ nắm khoảng 5% cổ phần trong Công ty), song có thể ngầm hiểu,
4 người con trai và con gái đang đảm trách các vị trí quản lý trong
Công ty sẽ là những người tiếp quản sự nghiệp này. Trong đó, người con
cả Trịnh Chí Cường đóng vai trò thuyền trưởng lái tiếp con tàu Đại Đồng
Tiến bằng các chiến lược táo bạo với không ít thách thức.
Nguyễn Nga
Nguồn khoinghiep.info
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét