Thứ Năm, 21 tháng 6, 2012

Trần Trọng Kiên & thương vụ 45 triệu USD


Sự kiện Công ty Thiên Minh mua chuỗi Khách sạn Victoria đã đánh dấu cột mốc quan trọng trong lịch sử mua bán và sáp nhập của ngành du lịch, khách sạn Việt Nam: một doanh nghiệp trong nước mua một công ty quốc tế với giá 45 triệu USD. Người “đánh hơi” thương vụ này là Chủ tịch kiêm Tổng Giám đốc Trần Trọng Kiên, người đã đưa Thiên Minh từ con số 0 năm 1994 lên đến mức doanh thu 800 tỉ đồng năm 2010.
Chuỗi khách sạn Victoria tại Việt Nam của Công ty EEM Victoria Hong Kong giờ đây đã đón người chủ mới của nó. Trần Trọng Kiên, một doanh nhân người Việt tốt nghiệp trường Y nhưng gắn sự nghiệp với lĩnh vực du lịch, cùng các nhà đầu tư của mình, đã mua lại toàn bộ chuỗi khách sạn này vào tháng 2.2011 vừa qua. Thương vụ mua lại Victoria cũng giúp Công ty Thiên Minh mà ông sáng lập năm 1994 trở thành doanh nghiệp Việt Nam đầu tiên trong ngành du lịch, khách sạn mua lại 100% cổ phần của một doanh nghiệp nước ngoài với giá trị cao nhất từ trước đến nay - 45 triệu USD.



Nếu so với đàn anh Saigontourist, mức doanh thu khoảng 800 tỉ đồng (40 triệu USD) năm 2010 của Thiên Minh chỉ bằng 1/8. Saigontourist, một doanh nghiệp nhà nước có 35 năm tuổi đời, hiện sở hữu 56 khách sạn, 13 công ty lữ hành, vài chục resort nghỉ dưỡng. Với số tài sản này, Saigontourist đang giữ vị trí dẫn đầu trong một thị trường được đánh giá là có rất nhiều doanh nghiệp tham gia nhưng quy mô thì rất nhỏ.
Trong khi đó, ở khu vực tư nhân, Thiên Minh, sau khi mua Victoria, cũng sở hữu một lượng tài sản đáng kể, gồm 8 khách sạn tại Việt Nam, Lào, Campuchia 2 công ty quản lý khách sạn và hàng loạt các công ty lữ hành mang thương hiệu Buffalo Tours với gần 1.500 nhân viên (xem “Sơ đồ tổ chức Công ty Thiên Minh”).
Đã có nhiều câu hỏi được đặt ra xung quanh thương vụ Thiên Minh - Victoria. Vì sao Thiên Minh quyết định mua lại Victoria? Vì sao từ con số 0 năm 1994, doanh thu của Thiên Minh đã lên đến 40 triệu USD năm 2010, trong khi thị trường du lịch khách sạn đang diễn ra sự cạnh tranh gay gắt và từng đối mặt với khủng hoảng kinh tế? Cuộc trò chuyện với ông chủ của Thiên Minh cho thấy ông là người nhạy bén trong việc nắm bắt các cơ hội kinh doanh.

Thương vụ Thiên Minh - Victoria

Ông có thể khái quát ngành kinh doanh khách sạn chỉ trong một câu?
Đầu tư khách sạn khó hơn nhiều so với xây nhà để bán vì đây là loại hình đầu tư lâu dài, cần vốn lớn nhưng tiền thu về lại nhỏ giọt.

Vậy tại sao ông đầu tư vào khách sạn và quyết định mua lại chuỗi khách sạn Victoria?
Victoria (thuộc Công ty EEM) vào Việt Nam sớm nhất với khách sạn đầu tiên ở Phan Thiết vào năm 1997. Sau đó, các khách sạn khác cũng lần lượt ra đời ở Sapa, Cần Thơ, Châu Đốc, Hội An và một khách sạn ở Siêm Riệp (Campuchia) vào năm 2003.
Thế nhưng, trong 8 năm qua, EEM không mở thêm một khách sạn Victoria nào nữa. Lẽ ra trong lĩnh vực khách sạn, cứ 2-3 năm, họ nên cho ra đời một khách sạn mới hoặc những dịch vụ mới. Động thái này cho thấy có thể EEM đã có ý định bán đi khoản đầu tư của họ nhằm hiện thực hóa lợi nhuận.
Nguyên nhân chính là suy thoái toàn cầu đã ảnh hưởng trực tiếp đến nhà đầu tư EEM. Và chuỗi khách sạn Victoria có lẽ chưa thành công đến mức như họ mong muốn, nên họ bán.

Để hoàn tất thương vụ này, ông đã được hỗ trợ tài chính như thế nào và ông mong đợi gì về doanh thu sau khi đã sở hữu Victoria?
Vốn điều lệ của Thiên Minh là 500 tỉ đồng. Trong thương vụ này, tôi còn được sự trợ giúp của một số tổ chức tài chính nước ngoài, trong đó có Công ty Tài chính Quốc tế IFC (một thành viên của Ngân hàng Thế giới) với mức vốn tham gia là 12 triệu USD. Đây là thương vụ lớn nhất từ trước đến nay trong lĩnh vực du lịch, khách sạn ở Việt Nam. Và tôi hy vọng doanh thu năm 2011 của Thiên Minh sẽ vượt 1.000 tỉ đồng.

Khi mua chuỗi khách sạn này, đâu là vấn đề quan trọng nhất ông đã đặt ra?
Theo tôi, lợi thế kinh doanh phải đến từ sự khác biệt. Tôi đã nhận ra điều này trong Victoria. Xét về địa điểm, Victoria đang tọa lạc tại những vị trí tốt. Chẳng hạn, Victoria ở Sapa tọa lạc trên ngọn đồi nhìn xuống thị trấn, Victoria Cần Thơ thì nằm cạnh sông, Victoria Phan Thiết thuộc một bãi biển riêng, Victoria Hội An thì hướng ra biển.
Xét về kiến trúc, các phòng khách sạn thuộc chuỗi Victoria đều mang nét địa phương như Victoria Hội An là kiến trúc nhà cổ, Victoria Phan Thiết thiết kế theo kiểu làng chài. Ngoài ra, chuỗi Victoria, dù do người nước ngoài đầu tư nhưng lực lượng lao động lại là người Việt và luôn được huấn luyện về ý thức bảo vệ môi trường. Victoria là dạng khách sạn boutique 4-5 sao, phòng nhỏ, tập trung vào khách hàng thích khám phá văn hóa, thưởng thức kỳ nghỉ thoải mái, rất hợp với chiến lược kinh doanh khách sạn của Thiên Minh.

Về nhân sự, có gì thay đổi sau khi Thiên Minh mua lại Victoria?
Sau khi hoàn tất thương vụ và chuyển tiền cho EEM thì tôi bay về ngay TP.HCM và đưa ra một thông điệp rất cụ thể cho gần 1.000 nhân viên, đối tác, khách hàng của Victoria. Đó là các hợp đồng, chế độ chính sách nhân sự của Victoria sẽ được giữ nguyên. Tất cả các vị trí quản lý khách sạn vẫn không thay đổi. Nghĩa là, điều đầu tiên chúng tôi làm là chẳng làm gì cả, để đảm bảo rằng mọi thứ tốt nhất của Victoria vẫn sẽ được duy trì, ít nhất là trong 6 tháng tới.
Ông nói trong 8 năm qua, EEM không mở thêm khách sạn Victoria nào nữa. Vậy theo ông, Victoria nên có thêm bao nhiêu khách sạn?
Hiện tại, Victoria có 6 khách sạn với 600 phòng. Sẽ tốt hơn nhiều nếu có thêm 3 khách sạn ở những vị trí đắc địa như các khách sạn hiện tại. Khi đó, lợi nhuận sẽ tốt hơn và sẽ đỡ bị áp lực về chi phí. Tuy nhiên, để có thêm 3 khách sạn nữa thì những vấn đề sau đây sẽ được đặt ra. Đó là phải có đất, nhân lực và vốn. Chúng tôi đang nghiên cứu rất kỹ về những vấn đề này.
Thắng bằng thị trường ngách

Tình hình đầu tư kinh doanh của Thiên Minh cho đến lúc này như thế nào?
Tôi không ngại nói rằng, các công ty lữ hành của chúng tôi đặt tại Úc, Campuchia, Thái Lan, Lào, Việt Nam đều có lãi. Tương tự như vậy với các khách sạn hiện có của chúng tôi.
Nhờ đâu mà các khoản đầu tư về lữ hành và khách sạn đã mang về cho Thiên Minh doanh thu đến 40 triệu USD trong năm qua?
Khi tốt nghiệp trường Y và bắt đầu kinh doanh trong ngành du lịch, khách sạn, tôi nghĩ, để cạnh tranh cần phải tìm kiếm thị trường ngách, vì nếu làm đúng, nó sẽ trở thành thị trường chính trong nhiều năm tới.
Năm 1994, thị trường du lịch chưa có dịch vụ tour mạo hiểm và khám phá. Vì thế, với thương hiệu Buffalo Tours, ban đầu chỉ có vài nhân viên và doanh thu ít ỏi, nhưng tôi đã tìm thấy một số thị trường có thể tăng trưởng tốt. Trong năm đó, chúng tôi là những người đầu tiên thấy rằng khu vực Mai Châu có thể phát triển loại hình du lịch trekking (đi bộ dã ngoại). Đến năm 1997, Thiên Minh giới thiệu tiếp mô hình du lịch trên biển bằng thuyền gỗ kayak đầu tiên tại Hạ Long. Và doanh thu đã tăng rất khả quan, nếu không muốn nói là đột biến.
Sau này khi mua Victoria, tôi cảm thấy rất thú vị vì ông chủ của nó cũng là người rất giỏi đánh hơi những thị trường ngách. Hãy nghĩ thử xem có ai nghĩ đến việc sẽ xây dựng khách sạn boutique ở Sapa và Châu Đốc từ rất sớm như Victoria?

Sau khi sở hữu Victoria, tỉ trọng đóng góp của 2 mảng lữ hành và khách sạn trong tổng doanh thu của Thiên Minh sẽ như thế nào?
Năm nay, mảng lữ hành của Thiên Minh dự kiến sẽ đóng góp khoảng 60% doanh thu, còn mảng khách sạn là 40%. Tuy nhiên, về lợi nhuận thì ngược lại, khách sạn sẽ chiếm khoảng 65%, lữ hành vào khoảng 35%. Những con số này cũng thể hiện tính đặc thù của 2 mảng du lịch và khách sạn. Tỉ lệ lãi gộp của khách sạn nếu làm tốt sẽ vào khoảng 45%, lữ hành thì chỉ 20%.

Ông có thể cho biết chiến lược của Thiên Minh trong lĩnh vực lữ hành?
ceo-Tran-Trong-KienQuan điểm của tôi là luôn tìm kiếm những phân khúc nào phát triển nhanh gấp 5 lần thị trường chung. Chúng tôi vẫn sẽ tập trung phát triển các loại hình du lịch lữ hành chủ yếu. Cụ thể là inbound (đón khách nước ngoài đến) đang tăng trưởng khoảng 20%, outbound (đưa khách trong nước đi) tăng trưởng trên 20% và phân phối trực tuyến (mảng khách sạn) tăng trưởng 60-70%.
Bên cạnh đó, Thiên Minh sẽ tăng cường phát triển các điểm đến chiến lược. Có 3 nhóm điểm đến chiến lược. Đó là các trung điểm như TP.HCM, Hà Nội, Siêm Riệp, các điểm mở rộng như Hội An, Luang Phabang (Lào) và các điểm mới hấp dẫn có khả năng tăng trưởng đột biến như Sapa, đồng bằng sông Cửu Long.

Ông vừa cho biết con số tăng trưởng rất tốt của mảng phân phối khách sạn trực tuyến so với các mảng khác. Hiện nay, Thiên Minh đã đầu tư như thế nào trong mảng này?
Chúng tôi từng đầu tư cho lĩnh vực phân phối trực tuyến năm 2008. Nhưng thời điểm ấy hãy còn quá sớm và bây giờ chúng tôi mới khởi động trở lại. Lý do rất đơn giản: lượng truy cập internet ngày càng nhiều hơn. Chúng ta thấy có khoảng 200.000 khách sạn có nhu cầu phân phối dịch vụ qua mạng, trong khi chỉ có khoảng 400-500 khách sạn làm được điều này. Do đó, đây là một thị trường còn nhiều tiềm năng. Hiện nay, việc phân phối trực tuyến của Thiên Minh đóng góp khoảng 10-12% doanh thu. Chúng tôi hy vọng con số này sẽ tăng khoảng 20% trong vòng 2 năm tới.

Còn chiến lược mở rộng ra quốc tế?
Tôi tin rằng, Buffalo Tours là thương hiệu lữ hành duy nhất của Việt Nam có văn phòng tại Úc, Anh, Mỹ. Điều này giúp chúng tôi tiếp thị trực tiếp đến người tiêu dùng bản địa. Mục tiêu phát triển của Thiên Minh là toàn cầu hóa và việc mua Victoria cũng là để chúng tôi sở hữu khách sạn này bên Siêm Riệp. Chúng tôi cũng đang hoàn thành khách sạn Xieng Thong Palace (Lào) và tận dụng lợi thế quản trị phân phối của đội ngũ trong nước để phát triển ra các nước láng giềng.

Buffalo Tours đặt văn phòng tại các nước, đặc biệt là các Quốc Gia có nhiều công ty lữ hành tốt như Úc, Thái Lan. Làm thế nào để Buffalo Tours có thể tồn tại và cạnh tranh ở các thị trường như vậy?
Tôi xin kể câu chuyện của Buffalo Tours Thái Lan. Khi đầu tư qua Thái Lan trong thời kỳ khủng hoảng chính trị của nước này, nhiều người bảo chúng tôi “có vấn đề”. Nhưng chúng tôi tin vào năng lực của mình. Chúng tôi áp dụng hệ thống phân phối và quản lý đã có để tiếp thị trực tiếp đến người tiêu dùng Thái Lan. Kết quả là đến tháng 10.2010, Buffalo Tours Thái Lan đã có lãi, nhân viên từ 3-4 người lên thành 100 người, số lượng khách hàng đã lên đến 10.000 người.

Chiến lược của Thiên Minh trong lĩnh vực khách sạn thì sao?
Nhiều nhà đầu tư muốn xây khách sạn 5 sao. Nhưng khách sạn luôn bị tổn thương nhiều nhất trong thời kỳ kinh tế khó khăn. Năm vừa qua, giá phòng khách sạn 5 sao giảm đến 30%, công suất giảm khoảng 20%, trong khi ở nhóm khách sạn 3-4 sao, giá chỉ giảm khoảng 2-12%. Theo tôi, có 3 loại hình khách sạn mang tính phát triển bền vững. Đó là “small luxury” (khách sạn sang trọng có diện tích phòng nhỏ), khách sạn boutique 4 sao và khách sạn tiện ích 3 sao.

Thiên Minh cũng đã có một công ty quản lý khách sạn, cộng với một công ty quản lý mới do mua lại Victoria. Vậy Công ty có những dự định gì trong mảng quản lý khách sạn?
Những nhà quản lý khách sạn lớn quốc tế như Marriott, Accor đều phải mạnh về uy tín thương hiệu, công nghệ và phân phối. Chúng tôi đang quản lý chuỗi khách sạn của chính mình và dần hoàn chỉnh mọi nghiệp vụ. Hy vọng trong thời gian tới, chúng tôi sẽ có thêm nhiều khách hàng là những khách sạn bạn.

Thiên Minh có nhiều thương hiệu khác nhau, nhưng dường như người ta vẫn chỉ nhớ đến Buffalo Tours và bây giờ có thêm Victoria. Ông có nghĩ đến việc làm mạnh thêm các thương hiệu khác?
Khi quan sát các thương hiệu nước ngoài, tôi nhận ra rằng, Marriott, Accor có rất nhiều thương hiệu con phục vụ cho nhiều phân khúc khác nhau. Nhưng cái tên Marriott và Accor vẫn rất nổi tiếng. Vì thế, tôi đang nghĩ đến việc làm thế nào để mọi người biết đến cái tên Thiên Minh nhiều hơn.

Ông có thể cho biết tỉ lệ thị phần trong mảng du lịch, khách sạn của Thiên Minh hiện nay và kế hoạch tăng trưởng doanh thu, lợi nhuận năm 2011?
Thị phần của Thiên Minh khoảng 5% tính trong cả 2 mảng du lịch và khách sạn. Chúng tôi dự kiến doanh thu và lợi nhuận năm nay có thể tăng trưởng hơn 10% so với năm 2010.

Giá phòng và công suất phòng giảm đang khiến nhiều nhà kinh doanh du lịch, khách sạn đau đầu. Cơ sở nào để ông đặt ra mục tiêu tăng trưởng tốt trong năm nay?
Năm 2010, doanh thu của Buffalo Tours tăng đến 73% so với năm 2009. Với đà này, chúng tôi có rất nhiều hy vọng. Trong khi đó, lĩnh vực khách sạn thì không tăng trưởng nhiều như mảng du lịch, song chúng tôi vẫn đặt mục tiêu tăng trưởng cho Victoria vào khoảng 10%.
Thời điểm này, lượng khách du lịch nước ngoài đang tăng trưởng tốt. Trong 2 tháng đầu năm 2011, tổng số khách du lịch nước ngoài vào Việt Nam đã tăng khoảng 19% với khoảng 1 triệu người. Tháng 6-9 sắp tới là mùa thấp điểm của khách nước ngoài. Khi đó, chúng tôi sẽ tập trung khai thác nhiều hơn khách nội địa.

Theo Nhịp cầu đầu tư

Võ Quốc Thắng - Tôi chia sẻ với người dám làm doanh nhân


Nhiều người biết đến ông với những cách gọi khác nhau "Thắng Đồng Tâm", "Thắng gạch", "Bầu Thắng" của đội bóng đá Gạch Đồng Tâm Long An, "Nghị sĩ Thắng" vì ông từng là đại biểu Quốc hội, "Chủ tịch Thắng" vì ông đang là Chủ tịch Hội Doanh nghiệp trẻ TPHCM.

Lắm sự với cuộc đời như vậy nhưng tuồng như ông vẫn tiếp tục đa mang.




Là một doanh nhân nổi tiếng và thành đạt lại vừa được nhận giải "Sao vàng Đất Việt" của năm nay trong ngày Quốc khánh, tiếng tăm có làm ông mệt mỏi lắm không, ví dụ như đang bị nhà báo "quấy rầy"?
- Tôi không dám nhận mình là người thành đạt, chỉ là người ham làm mà thôi. Nổi tiếng càng không, chẳng qua là vào cái thời doanh nhân được xã hội chú ý nên tôi cũng được biết đến như mọi người. Cũng chẳng ai quấy rầy mình mà tôi tự "quấy rầy" tôi bằng công việc. Mình nghĩ ra quá nhiều việc và vùi đầu với nó, khi nào cũng có cảm giác thiếu thời gian.
Doanh nhân cũng là một cái nghiệp, đầy nặng nhọc và rủi ro, hạnh phúc và cay đắng. Biết vậy nhưng dấn thân rồi thì không dứt ra được. Đôi lúc tôi tự nghĩ không biết mình làm cho ai, làm cho Cá nhân mình cũng không đúng, mà không làm cho cá nhân mình cũng không đúng.
Người ta luôn nhìn thấy ông thành công, ngưỡng mộ và mơ ước làm được như ông đấy chứ?
- Nhiều người nhìn thấy một doanh nhân tươi cười, luôn tay bắt mặt mừng nhưng không ai biết có những lúc ngoài miệng cười mà trong lòng nhiều nỗi xót xa. Bi kịch của doanh nhân là khi thành công thì chia sẻ được với rất nhiều người, nhưng thất bại thì một mình gánh chịu. Đau đớn hơn là vừa bị thất bại, vừa bị sức ép từ những người không hiểu mình. Nhìn lại chặng đường phát triển của đất nước trong thời gian qua, có thể ghi nhận công lao của doanh nhân.
Nhiều người dám khai phá, không ít người phải trả giá, chịu những bản án oan ức, thậm chí là sinh mệnh. Một thời pháp luật có khuynh hướng hình sự hoá các vụ án kinh tế đã đẩy nhiều doanh nhân vào kiếp nạn khác nhau. Nhưng cũng từ những cái giá phải trả của những con người đó, xã hội dần dần nhận ra điều phải quấy, chính sách về kinh tế và quy định của pháp luật cũng phải được điều chỉnh phù hợp với thực tiễn của cuộc sống, đòi hỏi của công bằng. Từ trải nghiệm của bản thân và quan sát biến chuyển của thời cuộc, tôi thực sự chia sẻ với những người dám làm doanh nhân.
Có lẽ ông từng gặp những bi kịch nên thấu hiểu và cảm thông với đồng nghiệp?
- Ba tôi sản xuất gạch bông từ năm 1969, từng cung cấp cho những công trình lớn ở Sài Gòn và miền Nam trước 1975. Sau giải phóng làm được một năm thì phải đóng cửa và chuyển sang làm nghề nông. Lịch sử có lý do riêng và lạnh lùng giẫm lên nhiều số phận. Một cơ sở sản xuất như gia đình tôi chưa đáng gì, nhiều doanh nghiệp khác ở Sài Gòn cũng phải chịu sập tiệm vì những sai lầm không phải do mình gây ra. Đến năm 1986 khi bắt đầu thời kỳ đổi mới, tôi bắt tay làm lại.
Với tuổi đời 19, trong đầu tôi không một thành kiến với những gì đã qua, chỉ tin rằng Nhà nước sẽ có nhiều chính sách mới, tạo điều kiện cho sản xuất kinh doanh. Tôi được gia đình ủng hộ để thành lập tổ hợp sản xuất gạch Đồng Tâm. Ngày ấy chỉ vỏn vẹn 10 nhân công, nay đã hơn 3.300 con người. Đó là cái có thể định lượng, còn những truân chuyên của hơn hai mươi năm qua không dễ gì đong đếm. Nhiều lúc ngẫm lại, tôi có được niềm vui vì mình đã đánh giá đúng xu thế phát triển, tin vào những đổi thay của đất nước. Tôi cũng nhận ra rằng hãy biết nhìn cuộc sống với cái nhìn tích cực.
Nhưng kinh doanh cũng là một "trò chơi" đầy đam mê và thú vị, đâu chỉ những phiền muộn mà thôi?
- Tất nhiên rất thú vị, nếu không thì tôi chẳng dại dột chơi hoài. Kinh doanh bắt buộc người chơi không ngừng suy nghĩ và phải suy nghĩ nghiêm túc. Những quyết định không đúng phải được trả bằng tài sản, uy tín và sự nghiệp. Trong từng bước đi của doanh nghiệp, tôi luôn tập trung suy nghĩ để đưa ra quyết định đúng đắn. Suy nghĩ nhiều và mơ ước cũng nhiều. Hiện nay do sự cạnh tranh gay gắt của thi trường, Đồng Tâm phải có thêm nhiều sản phẩm, đa dạng các loại gạch, ngói, sơn, để khách hàng đến với Đồng Tâm không chỉ có gạch mà đày đủ các sản phẩm vật liệu xây dựng.
Ngoài sản xuất, Tôi còn liên doanh với một công ty Hàn Quốc xây dựng kho đông lạnh hiện đại nhất VN, ký thoả thuận với một bệnh viện của Nhật Bản để xây dựng một bệnh viện tại Long An. Ý tưởng này xuất phát từ quan sát thực tế, tôi thấy nước mình thiếu những bệnh viện cao cấp nên dân mình cứ đem tiền đi sang làm giàu cho các bệnh viện nước ngoài. Bắt tay sản xuất kinh doanh, thực hiện các dự án kinh tế mang đến sự thú vị, đầy cảm xúc như những người phát minh và sáng tạo nghệ thuật.
Và còn một điều khác, làm kinh tế mang đến tiền bạc, sự giàu sang cho người thành công?
- Tôi từng suy nghĩ về cái sự giàu mà người đời luôn nghĩ đến. Thật khó nói rằng ai là người giàu nhất thế giới. Bởi vì xét cho cùng với thu nhập tương đối thì biết thế nào là giàu hơn giàu thua. Cho dù ai đó có tiền thật nhiều thì họ cũng ăn như nhiều người có tiền vừa đủ khác, ngủ trong căn phòng có đủ tiện nghi mà nhiều người khác cũng có được, đi lại bằng xe hơi, máy bay cũng như thiên hạ mà thôi. Vậy thì giàu nhất hay không nhất có khác gì nhau đâu? Tôi nghĩ mình phải sống thế nào để có thật nhiều bạn tốt thì mình đã là người giàu có.
Có thể khi đầy đủ rồi con người ta có quyền bình tĩnh để "chất vấn" đồng tiền theo cách như ông, nhưng người nghèo thì cơm áo vẫn còn nặng trĩu, như đối với cán bộ nhân viên của Đồng Tâm chẳng hạn?
- Triết lý về xây dựng cuộc sống cho người lao động của Đồng Tâm được tổ chức theo mô hình rất đơn giản: Một cụm nhà máy sản xuất kinh doanh, cụm nhà ở của cán bộ nhân viên, phương tiện đi lại cho mọi người, cuối cùng là tham gia làm từ thiện. Điều này có ý nghĩa rằng, Đồng Tâm phải tạo được công ăn việc làm ổn định cho người lao động. Nhân viên của Đồng Tâm phải có căn nhà để ở, gia đình hạnh phúc, con cái được học hành tử tế. Nhân viên của Đồng Tâm phải có phương tiện đi lại (có xe hơi càng tốt). Khi lo cho mình được rồi thì phải nghĩ đến những người nghèo khổ và có tấm lòng san sẻ.
Những mục tiêu đặt ra đó Đồng Tâm đang làm và cố gắng làm thành công. Ngoài tất bật lo chuyện làm ăn, tôi cũng có những hoài bão điên rồ là làm sao cho tất cả các trẻ em VN đừng phải bỏ học vì nghèo. Nhưng sức mình làm chuyện lớn không được nên đành phải làm chuyện nho nhỏ, có làm mới an lòng. Đôi khi tôi cũng hay suy nghĩ vu vơ về xã hội, chưa làm được gì để thay đổi những điều chưa tốt nhưng tôi cho rằng hãy cứ suy nghĩ còn hơn chai lì cảm xúc và rã rời tư duy.
Ông đã làm điều gì nho nhỏ cho sự điên rồ và cho cái gọi là suy nghĩ vu vơ của ông?
- Nhìn thấy thanh thiếu niên nước mình thất học, lêu lổng, hút thuốc, uống rượu tôi cảm thấy sốt ruột không chịu được. Thấy nhiều trẻ em vì có hoàn cảnh khó khăn không đến trường được tôi thấy không đành lòng. Tại sao đất nước mình phải như vậy? Tôi luôn cố gắng để hỗ trợ quỹ tiếp sức cho các em đến trường. Đồng Tâm đã cấp học bổng cho 126 em học đại học và đã ra trường, hiện nay tiếp tục cấp học bổng cho 30 em, mỗi em được 300.000đ/tháng.
Năm nay tình hình khó khăn, toàn công ty thực hành tiết kiệm, nhưng chúng tôi cũng cố gắng dành 2 tỉ đồng để giúp trẻ em nghèo đi học. Cán bộ nhân viên Đồng Tâm đồng lòng với quyết định này, mọi người đều hiểu còn có rất nhiều người nghèo khổ đang cần được giúp đỡ. Còn điều vu vơ ư, đơn giản nhất là nước mình sao nhiều rác vậy? Để cho dân mình không vứt rác ra đường là điều không dễ, phải xây dựng nhận thức đó từ nhỏ, trong môi trường giáo dục học đường và nền nếp gia đình. Tôi nghĩ hãy bắt đầu tư doanh nghiệp mình và mời một chuyên gia Nhật Bản huấn luyện, tổ chức lại quy trình về an toàn, vệ sinh và thân thiện với môi trường.
Từ khi thực hiện đến nay, bộ mặt của các nhà máy, phòng ban thay đổi hẳn, ý thức giữ gìn vệ sinh của cán bộ nhân viên được nâng cao. Nếu như nhà máy, công sở nào cũng làm được việc giữ gìn vệ sinh thì sẽ có sự lan toả trong xã hội, đến với từng người dân. Thực hiện việc này tất nhiên phải tốn kém kinh phí, nhưng lợi ích mà nó mang lại không thể tính hết. ẹt nhất là giảm bệnh tật cho con người.
Là Chủ tịch Hội Doanh nghiệp trẻ TPHCM, ông có nhận định gì về giới doanh nhân trẻ hiện nay, đặc biệt là năng lực và sự chuẩn bị để hội nhập?
- Qua quá trình tiếp cận với thương trường và làm việc với nhiều anh em, tôi nhận thấy rằng các doanh nhân trẻ chưa được tự tin, trước đây tôi cũng như thế. Ngay thời điểm này, nếu không tự tin để vượt qua những thử thách thì sẽ thất bại. Doanh nhân trẻ cũng đang cố gắng nhiều để hội nhập, xây dựng thương hiệu cho VN.
Nhưng để làm được điều lớn lao đó cần phải có sự hỗ trợ từ cơ chế, chính sách, Nhà nước phải đưa đường mở lối cho doanh nghiệp. Nhật Bản, Hàn Quốc có hàng trăm thương hiệu lừng danh thế giới là do họ giỏi, doanh nhân giỏi và Chính phủ giỏi. Những quyết định và chính sách vĩ mô rất quan trọng. Tôi nghĩ đơn giản thôi, nếu tôi hoạch định và quyết định chiến lược kinh doanh sai thì 3.300 người lao động lao đao. Còn một ông đứng đầu tỉnh, thành phố mà hoạch định và quyết định sai thì sẽ ảnh hưởng đến biết bao con người.

Theo Laodong
Flag Counter