Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

Lập nghiệp từ " Xe Cuốc "



Lời giới thiệu tóm tắt:
-   Anh: Nguyễn Minh Hải
-   Công ty: Công ty TNHH đầu tư thương mại Hải Nguyễn
-   Năm thành lập: 2006
-   Lĩnh vực hoạt động: Dịch vụ máy văn phòng
-   Nghành nghề hoạt động chính
+  Ngành 1: sửa chữa, cung cấp máy tính, máy in, máy photo, thiết bị văn phòng đổ mực in;
+  Ngành 2: Bảo trì, bảo dưỡng thiết bị máy văn phòng
-    Quy mô hiện tại: 10 nhân viên
Anh Nguyễn Minh Hải – Giam Đốc Công Ty TNHH ĐẦU TƯ THƯƠNG MẠI  HẢI NGUYỄN nhìn lại con đường khởi nghiệp của bản thân.
“ Thất bại hãy xem đó là thử thách một khó khăn trong nghàn vạn khó khăn. Nếu đường đi cứ yên lặng phẳng bằng thì tới đích chẳng còn gì thú vị”. Đó là quan điểm chủ đạo xuyên suốt suy nghĩ của bản thân và tôi lấy thất bại là một bài học quý giá để gồng mình trong cuộc sống.
Giữa thủ đô nhộn nhịp và xô bồ tôi không có gì ngoài chiếc xe đạp “Cà Tàng” mà bố mẹ cho để học hết  bốn  năm Bách Khoa, tuy nó cũ nát nhưng với tôi đó là cả một tài sản quý giá nên tôi gọi nó là “ Xe cuốc”.  Cuộc sống sinh viên với bao nhiêu lo toan “ tiền thuê nhà, tiền  học, rồi những chi phí phát sinh bên ngoài…” những khoản tiền đó bố mẹ có xoay tới đâu cũng không thể đáp ứng cho tôi được. Hết giờ học các bạn cùng trang lứa  vui vẻ hẹn hò đi chơi, đi mua sắm còn tôi thì cưỡi vội lên con “Xe Cuốc” đạp xe ba cây số đi dạy thêm.
Tôi nói những câu dưới đây không phải là để chỉ trích con nhà giàu, mà chỉ một cá nhân con nhà giàu đã hành hạ tôi trong khoảng thời gian tôi dạy kèm thêm cho cậu. Vào thời điểm năm 1996 máy tính là niềm mơ ước của bao nhiêu người đi làm thế nhưng cậu ấm mới chỉ học lớp 6 mà đã sở hữu ngay một con máy tính  mới toanh để phục vụ cho sở thích chơi điện tử của cậu. Tôi mang tiếng là đi dạy kèm nhưng phải nói là “bảo mẫu” thì đúng hơn. Đang dạy thì bà giúp việc mang đồ ăn lên “thầy giỗ cho cháu nó ăn hộ tôi cái”, rồi khi không chịu học tôi quát nó thì mẹ nó bảo “thầy cho cháu chơi điện tử lúc rồi cháu nó học tiếp”. Với bản chất nóng tính tôi không chịu được sự đàn áp  từ phía phụ huynh cậu ấm và xin nghỉ việc.
Dắt xe ra về với tâm trạng rối bời mình không đi dạy thêm nữa thì lấy đâu ra tiền đóng học? Tôi nghĩ mình học chuyên nghành điện tử sao không xin vào chỗ nào đó liên quan tới chuyên nghành làm nhi? Đạp lân la khắp các con phố gặp quán net nào tôi cũng vào xin việc, đi đâu cũng hỏi “đã có kinh nghiệm chưa” tôi lắc đầu nên không có ai nhận. Không bỏ cuộc hôm sau khi kết thúc giờ học tôi lại tiếp tục đi may thay vào  quán nhỏ bên đường lại được nhận vào trông máy buổi chiều, tôi vừa làm vừa tự mày mò sửa mỗi khi có máy tính hỏng nên chủ quán rất tin tưởng tôi.
Bốn năm đại học  kết thúc, năm 2000 tôi tốt nghiệp ra trường, trong tay ngoài tấm bằng đại học và con xe cuốc thì tôi chẳng có gì. Tôi lập kế hoạch để đi xin việc nhưng đi tới đâu cũng hỏi "anh có xe máy chưa"? Tôi lại lắc đầu và lẳng lặng bước đi. Lúc đó trong tay không có một xu tôi đành bán đi người bạn đã gắn bó với tôi bốn năm qua trên giảng đường đại học cho bà đồng nát để lấy lộ phí về quê. Bố mẹ vay mượn mua cho tôi con xe đời 81 cũ để lấy phương tiện đi lại, tôi nghĩ với mình như thế này là quá may mắn rồi, tôi vội phóng xe lên thành phố và đi xin vào làm sữa chữa cho một văn phòng sửa máy tính.
Một năm làm thuê ròng rã năm 2001 tôi đã góp được một chút vốn để ra mở văn phòng sửa máy tính riêng lấy tên “ Máy văn phòng Hồng Hà”. Nói là văn phòng nhưng thực tế tôi chỉ mượn nhà trọ làm văn phòng mà thôi. Kinh nghiệm không có, vốn cũng không mà xung quanh tôi đang có bao nhiêu đối thủ vây quanh, tôi đành lập một kế hoạch kinh doanh “ In và phát từ rơi cho từng công ty”. Tôi vừa là quản lý, vừa là nhân viên kinh doanh…Có một số công ty đã biết đến tôi nên tôi vừa sửa máy, vừa đổ mực máy in, tôi vay mượn thêm bạn bè để đổ vốn vào kinh doanh bán máy tính. Trong một lần tai nạn giao thông bị thương nặng tôi dồn hết tiền để chạy chữa thậm chí tôi còn phải nhờ thằng bạn thân bán hết những thứ gì còn sót lạị để thanh toán tiền viện phí. Thế là văn phòng máy tình Hồng Hà  giải thể.
Thêm một lần nữa tôi đi làm thuê cho công ty máy tính nhưng lần này quãng thời gian mà tôi làm không phải một năm mà là năm năm. Với thất bại từ Hồng Hà tôi rút ra cho mình một bài học “không nên nóng vội đầu tư khi chưa có vốn và kinh nghiệm”. Năm 2006 khi cảm thấy tay nghề chín chắn và có thêm một chút vốn tích góp tôi quyết định mở công ty về chuyên nghành máy tính “Công Ty TNHH ĐẦU TƯ THƯƠNG MẠI   HẢI NGUYỄN ”. Chuyên sửa chữa máy tính, máy in, máy photo, đổ mực in và sửa chữa một số thiết bị máy văn phòng... Tôi biết trên thị trường có bao nhiêu công ty có danh tiếng  họ lợi thế hơn tôi về nguồn vốn, kinh nghiệm và kho dữ liệu khách hàng Để giảm chi phí tôi chỉ dám thuê thêm một cậu nhân viên vào làm cùng. Hai anh em chạy từ văn phòng này đến văn phòng khác để tư vấn về dịch vụ của công ty, lên mạng tìm mail các công ty để gủi thư chào… Ba tháng trôi qua không hề có một khách hàng nào gọi, cậu nhân viên của tôi bắt đầu thấy nản và xin nghỉ việc. Hình ảnh khi nhân viên ra đi với nỗi thất vọng đè nặng lên đôi chân bước chậm rãi của cậu. Bước chân đó ám ảnh tôi và thúc dục lòng đam mê của tôi không vì chút thất bại nhỏ nhoi mà giải thể công ty thêm một lần nữa.
Không từ bỏ tôi tiếp tục đi đến làm phiền các công ty, và đi tìm các đại lý bán linh kiện giá rẻ để mua với hi vọng báo giá phù hợp sẽ thu hút được khách hàng.  Không lâu sau đã có khách hàng gọi tới công ty, những ngày đầu một mình tôi chạy đua với chiếc xe 81, có ngày phải chạy tới bốn năm công ty để sửa chữa máy tính, máy in, máy photo, rồi đổ mực… Kết thúc một ngày làm việc mệt nhoài nhưng tôi biết con đường thành công của tôi đang len lỏi đâu đây. Với tinh thần, trách nhiệm và kinh nghiệm trong công việc tôi đã mang lại niềm tin cho khách hàng nên có rất nhiều công ty gọi điện tới làm hơp đồng dịch vụ với  Hải Nguyễn . Đối tác ngày ngày càng nhiều nên tôi liên tục tuyển nhân viên vào để dịch vụ được đảm bảo tốt hơn . Lúc mới thành lập công ty chỉ có mình tôi vừa giám đốc vừa là nhân viên nhưng cho tới hôm nay tôi tự hào vì công ty  Hải Nguyễn đã có  tới hàng chục nhân viên sẵn sàng tác chiến khi có yêu cầu từ khách hàng.
Có được như ngày hôm nay tôi đã phải dẫm lên bao nhiêu khó khăn nên tôi hi vọng tất cả các bạn trẻ sau này khi lập nghiệp đừng vì khó khăn mà chùn bước, hãy ngẫng cao đầu để trãi nghiệm vì mỗi lần thất bại ta lại có thêm một bài học mới cho bản thân . Tôi biết khó khăn phía trước còn rất nhiều “ Cạnh tranh thị trường, yêu cầu khách hàng cao hơn…”. Nhưng với mục tiêu “Khách hàng là thượng đế” Công Ty TNHH đầu tư thương mại  Hải Nguyễn chúng tôi luôn đàm bảo  mang tới cho quý khách hàng một dịch vụ nhanh, chắc và chuyên nghiệp nhất.
MaiVT
Nguồn từ: khoinghiep.biz

Tạ Minh Tuấn - Giám đốc công ty Help Corporation: Khởi nghiệp dù không có vốn!


 










Khát khao thực hiện và mạnh dạn chia sẻ ý tưởng để tìm đối tác, Tạ Minh Tuấn, Giám đốc điều hành Công ty Help Corporation, đã làm được điều mà rất nhiều bạn trẻ Việt Nam mong muốn: khởi nghiệp dù không có vốn!
Trước là “báo hiếu cha”...
Tuấn khởi nghiệp từ khi còn là sinh viên, đón nhận và ứng dụng truyền thông kỹ thuật số từ những ngày đầu tiên xu hướng này xuất hiện tại Việt Nam, điều hành cùng lúc hai quỹ từ thiện.
Nhưng cái tên Tạ Minh Tuấn lại gắn liền với chữ “Help”, là tên của trung tâm chăm sóc sức khỏe tại gia do Tuấn sáng lập và điều hành.
Nhiều người rất ngạc nhiên khi biết Tuấn chỉ có trong tay 5 triệu đồng nhưng đã gầy dựng nên một trung tâm cung cấp dịch vụ y tế đòi hỏi số vốn hơn 14 tỷ đồng.
Năm 2007, Tạ Minh Tuấn chuẩn bị bước vào tuổi đôi mươi, lứa tuổi đẹp nhất của đời người, thế nhưng tin cha bị ung thư như sét đánh ngang tai cậu sinh viên Trường Đại học Bách Khoa TP.HCM. Nhìn thấy cha từ một người khỏe mạnh trở thành ốm yếu, tiều tụy.
Tuấn cứ trăn trở với câu hỏi: “Nếu như được phòng bệnh từ trước và kiểm tra sức khỏe kịp thời, thì liệu cha mình có vướng phải căn bệnh ung thư quái ác này không?”.
Câu trả lời tất nhiên là không và chữ “không” ấy luôn thôi thúc Tuấn phải làm một cái gì đó để có thể thực hiện ước mong lớn nhất của mình là chăm sóc sức khỏe cho cha, cho người thân, cho cộng đồng...
“Nghĩ cũng lạ, lúc chọn trường đại học thi vào, ai nói gì tôi cũng không nghe, không muốn theo ngành y nối nghiệp ông ngoại, mà thi vào khoa Kỹ thuật hệ thống, Đại học Bách Khoa TP.HCM”, Tuấn kể rồi tự biện bạch: “Có lẽ tại tôi không thích đi theo con đường người khác vẽ sẵn cho mình”.
Và khi đã có ý tưởng, Tuấn không vội bắt tay triển khai kế hoạch kinh doanh, mà dành nhiều thời gian cho việc tìm hiểu thị trường, tìm các mô hình kinh doanh dịch vụ y tế tiên tiến của thế giới để học hỏi. “80% trường hợp mắc bệnh mãn tính là hậu quả của lối sống.
Thế nên hoàn toàn có thể phòng ngừa bệnh ngay từ đầu”, Tuấn cho biết. Tuy nhiên, đến bệnh viện để được chăm sóc, thăm khám định kỳ lại quá nhiêu khê, bởi các bệnh viện tại Việt Nam luôn trong tình trạng quá tải.
Tạ Minh Tuấn khẳng định: “Hiện nay, được cung ứng những dịch vụ y tế, chăm sóc, thăm khám tại gia nhằm ngăn ngừa và phát hiện bệnh để điều trị kịp thời là mong muốn của rất nhiều người”.
Sau “gieo” đề án...
Đã biết được cái thị trường cần lẫn cái mình muốn, nhưng thật đáng tiếc, vốn liếng lại là trở ngại lớn. Chuyển giao Công ty Truyền thông Tiếp thị kỹ thuật số IDEE cho bạn hữu, Tuấn ra đi mà chỉ nhận 5 triệu đồng tượng trưng cho giá trị cổ phần trong khi đầu tư cho y tế cần một số vốn không nhỏ.
Việc đầu tiên của Tuấn là bắt tay vào viết đề án kinh doanh chi tiết, sau đó “rao” với mọi người. “Tôi đặt ra mục tiêu là mỗi ngày phải chia sẻ với ít nhất một người về ý tưởng kinh doanh dịch vụ chăm sóc sức khỏe tại gia. Vậy mà có ngày tôi nói được với tới sáu người về đề án ấy”, Tuấn nhớ lại.
Sau một tháng cần mẫn đi “rao”, Tuấn tìm được 20 người có cùng chí hướng, trong đó chủ yếu là các y, bác sĩ tâm huyết với nghề. Họ chấp nhận làm không công ngoài giờ, cùng Tuấn triển khai mô hình kinh doanh mới mẻ này. Song song với thử nghiệm dịch vụ, Tuấn mạnh dạn tìm đến các quỹ và nhà đầu tư... để tìm kinh phí.
Số tiền 14 tỷ đồng có được là nhờ sự kiên trì thuyết phục và nhiệt tình của ông chủ nhỏ. “Nhà đầu tư thường quan tâm đến lợi ích, chỉ cần cho họ thấy được tính khả thi của đề án, chắc chắn họ sẽ mạnh dạn bỏ tiền cho mình thực hiện”, Tuấn tiết lộ.
Quả là “nhân định không thể thắng thiên” nên cuối cùng Tuấn cũng lại dấn thân vào ngành y. Anh đã thử sức ở nhiều ngành nghề, từ xây dựng đến dịch vụ truyền thông, tiếp thị... và luôn gặt hái được nhiều thành công.
Điển hình là Công ty IDEE do Tuấn cùng bạn bè thành lập khi còn là sinh viên năm II đã góp phần phổ biến hình thức tiếp thị kỹ thuật số tại Việt Nam khi nó vẫn còn là xu hướng mới mẻ đối với một số quốc gia trên thế giới.
Vượt qua rất nhiều khó khăn để tạo được niềm tin nơi khách hàng, kết quả là một số thương hiệu lớn như Sony, Samsung... đã trở thành khách hàng của IDEE.
Nói về thành quả đạt được, Tạ Minh Tuấn cho biết, đó là do anh đã ứng dụng thành công những lý thuyết lĩnh hội được trên giảng đường: “Kỹ thuật hệ thống là ngành có khả năng ứng dụng rất rộng, không chỉ bó hẹp trong quản lý hệ thống máy móc, mà còn là quản lý hệ thống nhân sự, hệ thống quảng bá thương hiệu... Cơ thể con người cũng là một hệ thống”, Tuấn phân tích.
Thành lập chưa đầy hai năm nhưng Công ty Help đã phát triển hơn cả như mong đợi, có chi nhánh tại các quận ở TP.HCM và đang mở rộng ra các tỉnh lân cận như Bình Dương...
Đáp ứng tốt nhu cầu của thị trường, cộng với lợi thế tiên phong và hiện giờ là độc quyền, chắc chắn Help sẽ còn phát triển trong tương lai.
Nguon: doanhnhan.net
Flag Counter