Đi buôn ngoài giờ ngồi văn phòng không chỉ để kiếm thêm thu nhập mà còn là phương pháp giảm stress hiệu quả của chị em công sở.
Lãi dăm chục ngàn mà phấn khởi cả ngày
Lương tháng hơn chục triệu, lại chưa lập gia đình nên chị Lê Thúy (chuyên viên thiết kế của một công ty phần mềm trên đường Duy Tân, Cầu Giấy) vẫn sống khá thoải mái mặc “bão giá” hoành hành. Thế nhưng, ngoài 8 tiếng ngồi văn phòng, cứ có thời gian rảnh là chị Thúy lại lọ mọ đi lấy hàng, giao hàng như một bà buôn thực thụ.
Chị Thúy cùng một người bạn nữa góp vốn định mở cửa hàng bán măng tây xanh, sau một thời gian bán thử nghiệm trên mạng thấy “không ăn thua” nên người bạn kia rút. Chị vẫn tiếp tục làm một mình, mở rộng mặt hàng kinh doanh sang các loại nông phẩm Tây Bắc như mật ong, rượu ngô, lá nếp cẩm, trám, lá thuốc tắm của người Dao,…
Chị bảo công việc của chị là thiết kế đồ họa đòi hỏi sự sáng tạo, lại phải ngồi máy tính nhiều nên đầu óc lúc nào cũng căng như dây đàn. Việc buôn bán giống như một thú vui, giúp chị giải tỏa stress.
“Kể ra cũng thấy mình hơi điên điên, an nhàn không muốn lại cứ tự làm khổ mình. Nhưng không hiểu sao kể từ lúc đi buôn lại thấy vui hẳn lên. Cứ hôm nào có người đặt hàng là phơi phới cả ngày”, chị Thúy nói thêm.
Cũng tìm vui ở việc “buôn thúng bán mẹt”, chị Kim Oanh (giao dịch viên một ngân hàng trên đường Trần Thái Tông) lại chọn cách bán sang tay đồ thời trang. Chị thích mua sắm, hay đi lùng sục ở các shop thời trang nên tìm được đồ độc, lạ. Lắt nhắt dăm ba chiếc áo, váy độc cũng khiến facebook và các topic bán hàng của chị râm ran cả ngày.
“Mình thích thời trang lắm nhưng lại phải học ngân hàng theo chỉ thị của gia đình. Công việc cũng không vất vả lắm, thu nhập cũng cao nhưng không hiểu sao mình cứ thấy chán chán. Thế là chọn cách buôn bán như thế này để thỏa lòng đam mê”, chị Oanh nói.
Chỉ nên là thú vui
Với quan niệm “phi thương bất phú”, nhiều chị em công sở ham hố làm giàu tìm đủ mọi cách để buôn bán. Thậm chí có những người còn bỏ việc để theo hẳn con đường buôn bán. Thế nhưng không phải ai đi buôn cũng thuận lợi, nhất là trong hoàn cảnh khủng hoảng kinh tế như hiện nay.
“Thu nhập của mình cũng ổn định nhưng vì ham thích kinh doanh nên góp đầu tư mở quán cà phê với một người bạn. Được bốn tháng thì bắt đầu oải và mình rút vốn vì nhiều vấn đề đau đầu như việc quản lý nhân viên, chia chác lãi lỗ”, chị Lan Anh (Mỹ Đình, HN) chia sẻ.
Chị Lan Anh bảo kinh doanh bây giờ không đơn giản, nhất là đối với dân văn phòng, cả ngày bận rộn công việc ở cơ quan, về nhà lại tính toán buôn bán sẽ rất mệt mỏi.
“Đúng là buôn bán thì dễ giàu hơn là lương công sở nhưng nghĩ học hành bao năm rồi vứt cái bằng đi để thành “con buôn” thì không đáng. Mà ham cả hai việc thì mệt mỏi lắm, không có thời gian cho gia đình, bản thân. Thế nên mình nghĩ có buôn cũng chỉ làm nho nhỏ cho vui thôi, kiếm đôi ba đồng uống cafe chứ làm giàu thì khó lắm”, Lan Anh chia sẻ.
Lương tháng hơn chục triệu, lại chưa lập gia đình nên chị Lê Thúy (chuyên viên thiết kế của một công ty phần mềm trên đường Duy Tân, Cầu Giấy) vẫn sống khá thoải mái mặc “bão giá” hoành hành. Thế nhưng, ngoài 8 tiếng ngồi văn phòng, cứ có thời gian rảnh là chị Thúy lại lọ mọ đi lấy hàng, giao hàng như một bà buôn thực thụ.
Chị Thúy cùng một người bạn nữa góp vốn định mở cửa hàng bán măng tây xanh, sau một thời gian bán thử nghiệm trên mạng thấy “không ăn thua” nên người bạn kia rút. Chị vẫn tiếp tục làm một mình, mở rộng mặt hàng kinh doanh sang các loại nông phẩm Tây Bắc như mật ong, rượu ngô, lá nếp cẩm, trám, lá thuốc tắm của người Dao,…
Người ngoài nhìn vào bảo chị “ham làm giàu” nhưng
thực chất số tiền lãi chị kiếm được chả đáng là bao, có khi tiền lãi cả
tháng chỉ bằng ba ngày lương. Nhưng chị lại tìm thấy niềm vui ở công
việc tay chân này.
Chị chia sẻ: “Buổi trưa người ta ngủ, mình
lọ mọ đi 10km giao hàng. Cái cảm giác bán được hàng nó rất khó tả, cảm
giác này người làm kỹ thuật không bao giờ có được. Tiền lãi có khi chỉ
ngồi cafe tý là hết nhưng thực sự mình cảm thấy rất sung sướng”.Chị bảo công việc của chị là thiết kế đồ họa đòi hỏi sự sáng tạo, lại phải ngồi máy tính nhiều nên đầu óc lúc nào cũng căng như dây đàn. Việc buôn bán giống như một thú vui, giúp chị giải tỏa stress.
“Kể ra cũng thấy mình hơi điên điên, an nhàn không muốn lại cứ tự làm khổ mình. Nhưng không hiểu sao kể từ lúc đi buôn lại thấy vui hẳn lên. Cứ hôm nào có người đặt hàng là phơi phới cả ngày”, chị Thúy nói thêm.
Cũng tìm vui ở việc “buôn thúng bán mẹt”, chị Kim Oanh (giao dịch viên một ngân hàng trên đường Trần Thái Tông) lại chọn cách bán sang tay đồ thời trang. Chị thích mua sắm, hay đi lùng sục ở các shop thời trang nên tìm được đồ độc, lạ. Lắt nhắt dăm ba chiếc áo, váy độc cũng khiến facebook và các topic bán hàng của chị râm ran cả ngày.
“Mình thích thời trang lắm nhưng lại phải học ngân hàng theo chỉ thị của gia đình. Công việc cũng không vất vả lắm, thu nhập cũng cao nhưng không hiểu sao mình cứ thấy chán chán. Thế là chọn cách buôn bán như thế này để thỏa lòng đam mê”, chị Oanh nói.
Chỉ nên là thú vui
Với quan niệm “phi thương bất phú”, nhiều chị em công sở ham hố làm giàu tìm đủ mọi cách để buôn bán. Thậm chí có những người còn bỏ việc để theo hẳn con đường buôn bán. Thế nhưng không phải ai đi buôn cũng thuận lợi, nhất là trong hoàn cảnh khủng hoảng kinh tế như hiện nay.
“Thu nhập của mình cũng ổn định nhưng vì ham thích kinh doanh nên góp đầu tư mở quán cà phê với một người bạn. Được bốn tháng thì bắt đầu oải và mình rút vốn vì nhiều vấn đề đau đầu như việc quản lý nhân viên, chia chác lãi lỗ”, chị Lan Anh (Mỹ Đình, HN) chia sẻ.
Chị Lan Anh bảo kinh doanh bây giờ không đơn giản, nhất là đối với dân văn phòng, cả ngày bận rộn công việc ở cơ quan, về nhà lại tính toán buôn bán sẽ rất mệt mỏi.
“Đúng là buôn bán thì dễ giàu hơn là lương công sở nhưng nghĩ học hành bao năm rồi vứt cái bằng đi để thành “con buôn” thì không đáng. Mà ham cả hai việc thì mệt mỏi lắm, không có thời gian cho gia đình, bản thân. Thế nên mình nghĩ có buôn cũng chỉ làm nho nhỏ cho vui thôi, kiếm đôi ba đồng uống cafe chứ làm giàu thì khó lắm”, Lan Anh chia sẻ.
Theo La Hoàn
Vietnamnet