Thứ Năm, 21 tháng 6, 2012

Chàng giám đốc mê hương trầm


Tự ví mình như "người đi tìm câu ca dao thất truyền trong dân gian", Trần Phương Anh bỏ việc để đi khắp mọi miền đất nước, học phương pháp làm nhang truyền thống rồi đánh bạo mở Công ty hương Phụng Nghi.
 
Không lý giải được nguyên nhân mình rẽ ngang vào con đường "nặng về văn hóa tâm linh", Trần Phương Anh coi đó là duyên nợ. Tốt nghiệp ĐH Ngoại thương, Phương Anh tiếp tục du học ở Mỹ hai năm nhưng sau khi về nước, anh lại không toàn tâm toàn ý với ngành theo học.

Phương Anh cho rằng, cũng giống trầu cau và trà, hương nhang là một phần của văn hóa Việt, là thứ không thể thiếu trong việc thờ cúng tổ tiên. Nhận thấy việc sử dụng hương trong văn hóa tín ngưỡng đã có từ lâu đời, nhưng chưa được chú trọng trong khâu sản xuất, anh trăn trở tìm hướng đi.

Bỏ dở công việc chuyên ngành, Phương Anh vác ba lô lên đường tìm kiếm, học hỏi những kinh nghiệm và cách làm hương nhang đã thất truyền trong dân gian. Biết một mình không đủ sức, Phương Anh nhờ giáo sư Sử học Lê Văn Lan, người có hiểu biết và kiến thức sâu rộng làm bạn đồng hành trong các chuyến đi. Hai thầy trò cùng ngửi, nếm các loại cỏ, chất gỗ để tìm nguyên liệu, hương vị cho sản phẩm tương lai.
 
Hương Phụng Nghi được làm vào thời điểm từ 5h-10h để kịp phơi nắng.

"Thời điểm ấy vào năm 2006-2007. Lúc đầu mình có chút lo lắng nhưng được sự giúp đỡ của bạn bè, đặc biệt là giáo sư Lê Văn Lan, mình đã tự tin rằng ý tưởng làm nén hương mang hồn dân tộc sẽ thành công",
Phương Anh chia sẻ.

Tâm niệm nén hương thể hiện yếu tố tâm linh, hội tụ tinh hoa giao hòa âm dương, quá khứ - hiện tại - tương lai, giao hòa giữa chân - thiện - mỹ, Phương Anh đã tìm ra công thức hương nhang. "Không độc, ít khói, mùi hương tự nhiên, có số giờ cháy cao là những gì mà nén hương đem lại cho người sử dụng", Phương Anh nói.

Nguyên liệu là thảo mộc lấy vào mùa xuân để có nhiều tinh dầu và tạo nên hương thiên nhiên tốt nhất. Từ đại hồi lấy ở Lạng Sơn, quế ở Yên Bái, ngâu ở Thái Bình, trầm ở Quảng Nam…, Phương Anh đã sáng tạo ra 9 công thức làm hương với 9 mùi khác nhau, như hương trám đặc trưng cho Bắc Ninh, hương bài ở đồng bằng Bắc Bộ, xạ ở Hưng Yên, nhang trầm của Hà Nội, Huế, Đà Nẵng, Quảng Nam…

Phương Anh cho hay, công thức làm hương của anh cũng đặc biệt với nét độc đáo của từng vùng miền. Loại phổ biến tại Hà Nội (Thăng Long xưa) rất cầu kỳ và tinh tế, thể hiện triết lý Ngũ hành (Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ) được làm từ phần trầm tích của cây dó bầu, cây hương bài, hoa ngâu, bổ sung tổng hợp của bột các vị thuốc bắc phổ biến như đinh hương, đại hồi, hoắc hương, tiểu hồi, đại hoàng, bạch chỉ, địa liên, cam thảo, quế… Đây là loại hương do cha ông ta sáng tạo ra theo triết lý Ngũ hành phương Đông, không có ở bất cứ nơi nào khác trên thế giới.
 
Mỗi loại hương được làm từ nhiều nguyên liệu như đại hồi lấy ở Lạng Sơn, quế ở Yên Bái, ngâu ở Thái Bình, trầm ở Quảng Nam.

Loại hương trầm vùng miền Trung (Đà Nẵng – Quảng Nam – Hội An) chủ yếu làm từ trầm và hoa ngâu. Chịu ảnh hưởng của văn hóa hương đạo Nhật Bản vào thời kỳ giao thương mạnh mẽ giữa Nhật Bản và Việt Nam tập trung ở vùng phố cổ Hội An vào thế kỷ 15 – 16. Còn hương trầm phổ biến tại Sài Gòn - Gia Định chịu ảnh hưởng của triết lý Phật giáo Tiểu thừa Ấn Độ vào thời kỳ Phật giáo Ấn Độ phát triển ở vùng Nam Bộ khoảng 300 năm trước, được làm chủ yếu từ cây Đàn hương (vùng Nam Bộ thường gọi là trầm Ấn Độ).

Quy trình làm hương cũng đảm bảo những nguyên tắc bất di bất dịch, đó là nguyên liệu phải được xử lý thật kỹ lưỡng. Chân hương được làm từ nứa ngâm dưới nước suối (nơi có dòng chảy) ba tháng rồi đem phơi khô để đảm bảo không còn mùi, không bị nứt, mọt. Thời gian quấn tà, làm hương chỉ kéo dài 5h-10h để khi nắng lên đem phơi.

Giám đốc hương Phụng Nghi chia sẻ: "Tôi từng học tập ở nước ngoài nhưng chưa bao giờ có tư tưởng sính ngoại. Tôi đã cố gắng và làm được nén nhang thảo mộc Việt Nam hoàn toàn không có hóa chất độc hại. Hy vọng đó sẽ là sản phẩm mang văn hóa tâm linh của dân tộc ta".

Thời gian đầu hương Phụng Nghi được xuất khẩu đi Ấn Độ, Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan… để giới thiệu cho bạn bè quốc tế sản phẩm mang văn hóa tâm linh Việt Nam. Một năm sau, Phương Anh chú trọng hơn đến thị trường trong nước bởi anh nhận ra rằng, với việc đưa hương trầm Phụng Nghi đến người tiêu dùng, anh đã góp phần thể hiện lòng biết ơn tổ tiên, tạo cầu nối thiêng liêng giữa cuộc sống hiện hữu của con người với cõi tâm linh của trời đất.
 
Trần Phương Anh, Giám đốc hương Phụng Nghi cho rằng, nén hương cũng giống như trà và trầu cau, nó là văn hóa Việt. Ảnh: Hoàng Thùy.

Để giới thiệu sản phẩm, Anh gửi hương biếu những người tiêu dùng được coi là khó tính nhất và các địa danh nổi tiếng như Văn Miếu Quốc Tử Giám, chùa Một Cột, đền Ngọc Sơn, điện Kính Thiên, nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn, Thăng Long tứ trấn... Tất cả đều phản hồi tích cực khiến Phương Anh vui sướng và có thêm động lực làm việc.

Từ một cơ sở sản xuất ban đầu, sau ba năm, chàng trai trẻ đã xây dựng hàng chục điểm sản xuất trên cả nước, đa số đều là ở nông thôn. Số công nhân làm hương Phụng Nghi cũng lên tới 380 người.

"Gia đình tôi không có truyền thống làm hương nhang, nhưng nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng có lần đã nói với tôi rằng, trong chữ Hán, Phương có nghĩa là mùi hương thơm nhất, còn Anh là loại cỏ thơm tho nhất. Vì vậy, tôi cho rằng giữa bản thân và hương nhang có một sự gắn kết nào đó
", Phương Anh tâm sự.

Đã có vài năm sử dụng hương Phụng Nghi, nhà sử học Trần Ngọc Bảo cho biết, đây là loại hương trầm thơm, thời gian cháy lâu, cháy hết. Đặc biệt, nó chỉ có xạ chứ không có độc nên được các đền chùa trong Nam, ngoài Bắc sử dụng nhiều.

"Giám đốc hương Phụng Nghi là người rất có tâm và yêu hương trầm thực sự. Đó là điều mà ít thanh niên có thể làm được",
ông Bảo nhận xét.


Theo Vnexpress.net

Ông chủ tuổi 23


Học hết lớp 9, do hoàn cảnh gia đình khó khăn, Võ Hoàng Nhu quyết định nghỉ học đi học nghề để giảm bớt gánh nặng cho gia đình. Với nỗ lực không ngừng học hỏi, cùng ý chí quyết tâm vươn lên thoát nghèo, Nhu đã trở thành ông chủ ở tuổi 23.

Võ Hoàng Nhu sinh ra trong gia đình 6 anh em ở khu vực Tràng Thọ 1, phường Trung Nhứt, quận Thốt Nốt, TP Cần Thơ. Cuộc sống gia đình khá chật vật khi các anh chị em của Nhu trong tuổi ăn, tuổi học, thu nhập gia đình chỉ phụ thuộc vào mấy công ruộng và tiệm tạp hóa nhỏ. Học xong lớp 9, Nhu quyết định nghỉ học để chị gái và các em được tiếp tục đến trường. Nhu kể: “Tôi rất thích đi học, nhưng cha mẹ cực khổ quá nên tôi phải nghỉ học để tìm việc. Là con trai, sức dài vai rộng, phải bươn chải để phụ giúp gia đình, dù không phụ được, thì phải tìm được cái nghề để tự nuôi bản thân”. Nhu chọn nghề thợ hàn, vừa học vừa làm công cho chủ và không đóng học phí. Sau 4 năm miệt mài học nghề ở xưởng cửa sắt Hùng Phát (quận Thốt Nốt), Nhu trở thành thợ và có công việc khá ổn định ở xí nghiệp xây dựng Hoàng Kim, quận Thốt Nốt...

Năm 19 tuổi, Võ Hoàng Nhu lập gia đình và anh nung nấu quyết tâm thay đổi cuộc sống. Anh Nhu nói: “Lúc độc thân thì sống thế nào cũng được, có gia đình thì trách nhiệm nặng nề hơn. Là trụ cột gia đình, tôi phải phấn đấu chăm lo cho vợ, con có cuộc sống tốt hơn”. Thời điểm ấy, tiền lương hàng ngày của anh chỉ đủ chi tiêu sinh hoạt gia đình, nên ban ngày anh đi làm ở xưởng hàn, đêm về chạy xe hon-đa ôm để kiếm thêm thu nhập. Vợ anh ở nhà chăn nuôi heo, nhận ráp đồ thuê cho các thợ may gần nhà. Sau 5 năm tích lũy vốn, Nhu quyết định nghỉ làm, ở nhà cùng người em trai mở xưởng hàn. Dùng số tiền dành dụm được, Nhu mua một máy hàn và nhận làm thêm cửa sắt. Rồi anh được người chị bà con cho mượn ngôi nhà làm mặt bằng ở mặt tiền đường Trà Bay, quận Thốt Nốt, anh mượn thêm vốn của những người quen và mở xưởng gia công cửa sắt.

Những tưởng có một khởi đầu khá suôn sẻ, bởi ước mơ vươn lên thoát nghèo và làm chủ sức lao động của anh đã thành hiện thực. Nhưng ông chủ trẻ Võ Hoàng Nhu lại vấp phải nhiều khó khăn, lo toan trong cuộc sống, sự nghiệp... Nguồn vốn hạn chế, trong khi việc tìm kiếm khách hàng lại không dễ dàng gì. Để có được khách hàng, anh phải chạy khắp nơi tìm, nhờ đến bạn bè và người thân giúp đỡ. Anh Nhu cho biết: “Lúc đầu khó khăn lắm, đi đâu gặp nhà ai có đống cát, gạch... là tôi xông vào tìm gặp chủ nhà, nhà thầu xây dựng với hy vọng tìm được khách hàng. Rồi tìm cách tạo mối quan hệ với các nhà thầu ở quận Thốt Nốt, để hợp tác làm ăn với họ”. Và những cố gắng của anh dần được khách hàng chấp nhận, nhờ làm việc có uy tín và chất lượng, nên xưởng của anh càng làm ngày càng có nhiều khách hàng.

Qua 2 năm hoạt động, xưởng của anh tạo được niềm tin khách hàng và mở rộng thêm dịch vụ làm cửa nhôm, inox và kiếng cường lực. Nhu quyết định thuê mặt bằng mở xưởng gia công sắt - nhôm - inox Hoàng Nhu ở khu vực Tràng Thọ 2, phường Trung Nhứt, quận Thốt Nốt, TP Cần Thơ. Không chỉ nhận gia công nhà ở, Nhu nhận nhiều công trình lớn, như: làm kho, làm nhà cao tầng... và mở rộng phạm vi hoạt động ra các tỉnh lân cận, như: An Giang, Đồng Tháp, Kiên Giang... Không những thế, anh còn tạo việc làm cho gần 30 người với thu nhập 80.000-150.000 đồng/người/ngày (tùy bậc thợ) và một bữa cơm trưa. Ngoài ra, xưởng của anh cũng nhận thợ học nghề thí công, anh còn hỗ trợ thêm 10.000đồng/người/ngày. Với nỗ lực không ngừng vươn lên, giờ đây cuộc sống gia đình đã thoải mái hơn trước, nhà cửa khang trang, đầy đủ tiện nghi... và gia đình nhỏ ấy đã có hai cô con gái xinh xắn.

Trải qua một chặng đường khá gian nan, từ thợ học nghề trở thành ông chủ ở tuổi 23 bằng nghị lực của bản thân, nhưng với Võ Hoàng Nhu đó chưa phải là đích cuối cùng. Anh cho biết sẽ đi học lại để bổ sung thêm vốn kiến thức cho bản thân... Con đường phía trước đang chờ đợi ông chủ trẻ Võ Hoàng Nhu khám phá và chinh phục.
 
Theo Bao Can Tho
Flag Counter