Thứ Tư, 20 tháng 6, 2012

Muốn đi đường dài phải có hành trang

Bỏ lại tất cả công việc đúng vào thời điểm Công ty Netviet đang ăn nên làm ra để đi du học là cách mà Dương Xuân Giao chuẩn bị hành trang cho cả chặng đường dài phía trước của mình.
Tạm gác lại những bộn bề công việc, anh Dương Xuân Giao, Chủ tịch Hội đồng Quản trị Công ty Phát triển Nguồn Nhân lực Netviet, trông khá thảnh thơi khi ngồi hàn huyên với Nhịp Cầu Đầu Tư. Anh kể chúng tôi nghe chặng đường 10 năm của một người ngoại đạo trong lĩnh vực nhân sự và hồ hởi nói về những dự án sắp tới của mình. Anh bảo từ giờ trở đi, cứ mỗi quý, Netviet sẽ giới thiệu một dịch vụ mới và sẽ duy trì việc này trong 5 năm hoặc nhiều hơn thế nữa.
Chuyện công ty một thành viên
Một ngày cuối năm 2000, trong phòng của một vị giám đốc người Việt Nam, Giao đang say sưa trình bày về những dịch vụ nhân sự của công ty mình thì chợt khựng lại bởi một câu hỏi mà đến bây giờ anh vẫn không thể nào quên: “Thế anh trả chúng tôi bao nhiêu để chúng tôi nhận người của anh?”. Thoáng thất vọng, nhưng anh cũng hiểu rằng, việc sử dụng công ty nhân sự vẫn là khái niệm còn quá xa lạ với nhiều doanh nghiệp Việt Nam lúc bấy giờ. Ngay cả anh cũng còn phải mò mẫm.
Với việc trở thành nhân viên của Ngân hàng Hồng Kông - Thượng Hải (HSBC) vào năm 1995, Giao không chỉ được thỏa mãn niềm đam mê từ thuở nhỏ mà còn có nhiều cơ hội tiếp xúc với những điều mới mẻ. Và một trong số đó là lĩnh vực nhân sự mà anh theo đuổi đến tận bây giờ. Ngày ấy, HSBC thường bị thiếu nhân sự nên việc tuyển dụng là lẽ đương nhiên. Song, HSBC lại thường sử dụng dịch vụ của các công ty “săn đầu người” chứ ít khi trực tiếp tuyển dụng. Điều này quá đỗi bình thường, nhất là đối với một ngân hàng quốc tế. Tuy nhiên, nó lại là một điều bất bình thường với Giao. Anh đã nhận ra lĩnh vực nhân sự vào lúc đó hoàn toàn vắng bóng doanh nghiệp Việt Nam.
Và anh đã không cho phép mình bỏ lỡ cơ hội “khai hoang”. Nói thì dễ nhưng từ một người chuyên làm trong lĩnh vực marketing chuyển sang làm nhân sự đâu thể một sớm một chiều. “Nhiều lúc tưởng như muốn vứt bỏ khi phải mày mò giữa một rừng kiến thức xa lạ với mình”, anh tâm sự. Tuy thế, niềm đam mê và khát vọng đã giúp anh chiến thắng chính mình.
Sau hơn 2 năm tìm hiểu, đến đầu năm 2000, Giao quyết định nghỉ việc tại HSBC. Dành thêm 3 tháng chuyên tâm nghiên cứu, tìm hiểu thị trường, tháng 7.2000, Giao cho ra đời Công ty Netviet với một thành viên duy nhất là anh. Tự tay ngồi đánh văn bản, tất tả trong vai trò một anh văn thư hay lịch sự khi thành giám đốc là công việc hằng ngày của anh.
Có lẽ trước khi Netviet ra đời, anh cũng không lường hết được những khó khăn mà mình sẽ phải đối mặt khi đối thủ là các công ty quốc tế với bộ máy rất chuyên nghiệp. Nếu không nằm lòng quy tắc của marketing “khi gõ 10 cánh cửa mà có 1 cánh cửa mở ra là bạn đã thực sự thành công” thì rất có thể anh đã bỏ cuộc.
Với lợi thế là người Việt Nam, hiểu những ứng viên Việt Nam, anh đã nhanh chóng chiếm được lòng tin của khách hàng. “Tôi cũng hết sức ngạc nhiên khi thấy các doanh nghiệp Việt Nam đã nhanh chóng thích nghi với khái niệm này và sử dụng dịch vụ của chúng tôi”, anh nói. Năm 2003, Giao đã có trong tay 30 nhân viên và định vị cho Netviet chuyên về tuyển dụng nhân sự trung và cao cấp. Bước sang năm 2004, khi Công ty đang ăn nên làm ra, lượng khách hàng đã lên tới con số hàng trăm (với những công ty lớn như Pepsi, P&G, Prudential…), anh bỗng bỏ tất cả để đi du học theo chương trình học bổng Fulbright (Mỹ).
Cuộc sống nên biết đánh đổi
Lý giải cho việc đi du học, anh bảo, càng lấn sâu vào lĩnh vực nhân sự mình càng thấy nó bao la. Nhân sự đâu chỉ có tuyển dụng và tính lương. Vậy là phải đi tìm kiến thức. Năm 2005, anh nhận được học bổng Fulbright. Bạn bè khuyên can từ từ hãy đi học, lo kinh doanh trước đi. Bởi lúc đó, các công ty nhân sự trong nước đã bắt đầu xuất hiện khá nhiều. Vợ con lo lắng nhưng anh vẫn quyết định đi vì cho rằng “muốn đi đường dài phải có hành trang”. Công việc ở nhà anh đành nhờ vào các cộng sự với mục tiêu là duy trì hoạt động Công ty.
Giao theo học đồng thời 2 chương trình Thạc sĩ quản trị kinh doanh (MBA) và Thạc sĩ quản trị nhân sự (MILR) tại 2 trường Johnson và ILR thuộc Đại học Cornell, Mỹ. Anh là một trong số ít người Việt được học 2 bằng (Dual Degree) của chương trình Fulbright tại Việt Nam và là người Việt đầu tiên theo học tại Trường Johnson kể từ năm 1975.
Song, việc quan trọng nhất mà Giao đã làm được là mở rộng quan hệ với các ứng viên người nước ngoài trên toàn thế giới, đặc biệt là khu vực Bắc Mỹ và Canada qua việc tham gia mạng lưới cựu sinh viên của Đại học Cornell. Nhờ đó, Netviet có thể cung cấp các nhân sự ngoại cấp cao. Việc thành lập văn phòng tại Toronto (Canada) là một phần minh chứng cho sự vươn tay ngày càng xa của Netviet.
Năm 2008, Giao kết thúc học tập ở Mỹ và trở về Việt Nam. Nhìn lại cơ hội đã qua, anh cho rằng, ranh giới giữa được và mất đôi khi rất gần nhau. Ba năm (2005-2008) đi du học anh mất cơ hội đưa Công ty bước những bước tiến dài. Nhưng nay, khi trở về anh lại mang đến cho doanh nghiệp một bước đi vững chắc.
Anh cho biết, kể từ năm nay, anh sẽ giới thiệu một loạt những dịch vụ mới trong lĩnh vực nhân sự. “Các giám đốc Việt Nam đã hiểu rằng bên cạnh công nghệ hay nguồn lực tài chính thì nhân sự là yếu tố quan trọng quyết định sự thành bại của một doanh nghiệp. Chính vì thế, cơ hội cho chúng tôi là rất lớn”, anh nói
Nguồn: NCĐT

Doanh nhân Nguyễn Ngọc Ngọc: Người biến cỏ dại thành tiền!

Một sinh viên đang trăn trở với dự án biến cỏ “bồ công anh” thành thức uống có lợi cho sức khỏe. Vấn đề hiện nay là tìm được “bạn đồng hành”.
Ngẫu nhiên “gặp gỡ” để rồi “quen biết” với cây bồ công anh, Nguyễn Ngọc Ngọc - Sinh viên khoa Công nghệ Sinh học, trường Đại học Đà Lạt đã chọn loài thực vật hoang dã này làm cái “nghiệp” của mình. Dành trọn 3 năm với tất cả tâm huyết để đưa loài cây vốn chỉ được xem là cỏ dại này trở thành một loại nước uống thảo dược có lợi cho sức khỏe.

Ngọc tâm sự: “Bồ công anh sinh trưởng rất tốt ở Việt Nam. Trước đây, từng được người Pháp cho trồng ở Đà Lạt để làm rau sống.Vì vậy, em nghĩ không có lý do gì mà không phát triển loại sản phẩm mà chúng ta có thể chủ động được nguồn nguyên liệu ngay tại Việt Nam”.

Giá trị của loại bồ công anh

Cơ duyên đến với cây bồ công anh của cậu sinh viên từng 3 lần thất bại trong quyết tâm trở thành sinh viên đại học y cũng thật tình cờ. Năm 2005, khi Ngọc mới nhập học khoa Công nghệ sinh học một thời gian ngắn đã may mắn được hợp tác làm việc cùng một nhà vườn ở Đà Lạt.

Cùng thời gian này, Công ty nước ép thảo dược Phương Thảo Thái Bình đến cở sở nhà vườn này để đặt trồng cây bồ công anh. Trước khi bắt tay vào trồng loại cây mới, Ngọc và người chủ nhà vườn đã dành nhiều thời gian tìm hiểu kỹ về điều kiện sinh trưởng và công dụng của bồ công anh. Từ đó, Ngọc đã thật sự “kết” loài thực vật bị người Đà Lạt xem là cỏ dại này. Tuy nhiên, lô hàng đầu tiên này đã không thể xuất đi do Công ty Phương Thảo Thái Bình gặp khó khăn, không thể tiếp tục thực hiện hợp đồng đã ký trước. Không nỡ làm khó dễ đối tác, Ngọc đành mang số bồ công anh đó phơi khô để uống dần. Và, cũng từ đó Ngọc nung nấu ước mơ xây dựng sản phẩm giải khát từ cây bồ công anh của riêng mình.

Ngọc nói: “Em biết việc sản xuất sản phẩm nước giải khát từ thảo dược bồ công anh là một điều mới mẻ ở thị trường Việt Nam. Nhưng, em tin rồi người tiêu dùng sẽ chấp nhận nó nếu mình biết cách giới thiệu bồ công anh với họ. Vì loại thảo dược này thật sự có lợi cho sức khỏe và đã từng được sử dụng trong y học cũng như làm thực phẩm. Hiện nay người dân tại nhiều địa phương vẫn dùng cây bồ công anh như một loại thuốc giúp giải nhiệt, thanh độc. Đặc biệt, nhiều nơi còn dùng như một loại thuốc thông sữa cho phụ nữ cho con bú”. Bên cạnh đó, việc phát triển cây bồ công anh còn góp phần tạo thêm một giống cây mới cho bà con nông dân ở Đà Lạt. Đây là một loại cây có chi phí đầu tư thấp, ít sâu bệnh và khả năng chống chịu tốt.

Để sản xuất được những lô nguyên liệu bồ công anh của riêng mình, Ngọc đã có lúc trở thành kẻ ngớ ngẩn trong mắt mọi người khi chỉ “vác bao đi nhổ cỏ về trồng. Ba năm ròng từ năm 2006 đến năm 2008, Ngọc đã phải tự đấu tranh với bản thân mình thật nhiều để tiếp tục theo đuổi ước mơ. Trong ba năm đó, Ngọc đã trồng được 10 vụ công anh với mục đích tìm hiểu các đặc tính của cây, tìm hiểu khả năng phát triển của cây trong các điều kiện thời tiết khác nhau.

Ngày 24/3/2009 mới đây, Ngọc đã xuất 1 tạ nguyên liệu bồ công anh đầu tiên của riêng mình. Lô hàng này sau khi trừ hết chi phí chỉ lãi được 500 ngàn đồng, nhưng bù lại Ngọc giữ được 1/3 diện tích nguyên liệu để làm… luận văn.

Chuyên nghệp và chuyên biệt hóa


25 tuổi với 24 triệu đồng - con số khiêm tốn này là khởi đầu lập nghiệp của Ngọc. Vốn ít - Ngọc chọn cách bắt đầu bằng việc xây dựng một dự án mang tên “Cơ sở sản xuất trà Ngọc Ân” để tham gia chương trình khởi nghiệp 2008 do báo Diễn đàn Doanh nghiệp tổ chức với mong muốn tìm kiếm một nhà đầu tư. Dự án “thật thà” đến mức chủ nhân của nó thú nhận ngoài phần vốn cố định thì phần vốn lưu động sẽ được góp thêm bằng vài trăm ngàn tiền ăn tiết kiệm được hàng tháng.

Dù không đoạt giải và cũng chưa có nhà đầu tư nào “ngỏ lời” nhưng Ngọc vẫn quyết định triển khai trong thực tế với sự hỗ trợ của ba người bạn học. Ngọc hiểu rõ lý do dự án của mình không được đánh giá cao trong chương trình khởi nghiệp này và cũng hiểu cả cách để khắc phục những nhược điểm đó.

Ngọc có niềm tin vào tương lai của cây bồ công anh với những tâm sự chân thành: “Em đã nghiên cứu rất nhiều và nhận ra rằng nhu cầu trà trên thị trường ngày càng phát triển, nhất là với trà thảo dược. Do vậy, em đã nghiên cứu rất kỹ về việc nâng cao chất lượng vùng nguyên liệu bồ công anh, từ việc xây dựng vùng nguyên liệu sạch cho đến việc tạo ra các sản phẩm an toàn, tốt cho sức khỏe. Bồ công anh là một loại dược liệu quý và lành tính, vì vậy rất có tiềm năng phát triển trong tương lai”.

Cơ sở sản xuất nguyên liệu bồ công anh của Ngọc mới đi vào hoạt động nhưng đã có những khách hàng dài hạn. Công ty nước ép thảo dược Phương Thảo Thái Bình sau khi vượt qua khó khăn đã trở thành khách hàng lớn nhất của Ngọc hiện nay. Ngoài ra, Bệnh viện Y học Phạm Ngọc Thạch và HTX Dịch vụ nông nghiệp tổng hợp Anh Đào (Đà Lạt) cũng là những đối tác hỗ trợ đắc lực cho Ngọc. Hiện tại, Ngọc đang hướng tới việc giới thiệu sản phẩm với các du khách ở khu vực Langbiang. Xa hơn nữa sẽ tiếp cận với những du khách ở Đà Lạt và công nhân viên ở nhà máy đóng tàu Huyndai Vinashin (Khánh Hòa) và các công ty sản xuất dược mỹ phẩm. Về lâu dài, Ngọc dự tính thâm nhập thị trường nước giải khát thảo dược ở Lâm Đồng, TPHCM, một số tỉnh Đông Nam bộ và miền Trung.

Với 1.000 m2 đất Ngọc đang thuê được để trồng bồ công anh chỉ đủ cung cấp 3 tấn bồ công anh/tháng, bằng 1/3 nhu cầu nguyên liệu của công ty Phương Thảo Thái Bình. Đó là chưa tính đến những khách hàng khác và phục vụ cho việc sản xuất trà bồ công anh đóng gói theo một phương thuốc dân gian mà Ngọc đã lên kế hoạch thực hiện.

Tuy nhiên, việc tạo ra thói quen tiêu dùng và chấp nhận sản phẩm từ bồ công anh đang khiến Ngọc phải trăn trở nhiều nhất. Để khắc phục “đồng vốn quá ít ỏi”, Ngọc thực hiện chiến lược lấy ngắn nuôi dài. Ngọc tâm sự: “Trước mắt, em chỉ cung cấp nguyên liệu cho Công ty Phương Thảo Thái Bình để có thể quay vòng vốn thật nhanh. Đồng thời, sẽ tích lũy thêm vốn và kinh nghiệm để khi hình ảnh nước ép bồ công anh của công ty này xây dựng đã được người tiêu dùng chấp nhận thì mình nhân đó giới thiệu sản phẩm trà khô bồ công anh”.
Nguồn:  Doanh nhân
Flag Counter