Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012

Doanh nghiệp Việt đã dụng nhân - dụng trí đúng cách ?


Nhân tài thường sợ những doanh nghiệp nào? Đâu là loại nhân tài doanh nghiệp cần, tìm kiếm họ ở đâu và sử dụng nguồn lực này ra sao?
Nếu không có các biện pháp thu hút và sử dụng nhân tài hợp lý, doanh nghiệp Việt Nam khó có thể tồn tại và phát triển trong môi trường cạnh tranh ngày càng khốc liệt.
Hiện nay, khi tri thức là một nguồn lực sản xuất quan trọng, việc giành giật nhân tài trở thành tiêu điểm của mọi ngành nghề, lĩnh vực, tổ chức trên phạm vi toàn thế giới. Để tồn tại và phát triển, bên cạnh vốn, công nghệ, thị trường... các doanh nghiệp Việt Nam đã chú trọng lôi kéo, giữ chân nhân tài bằng lương bổng, đãi ngộ, khả năng thăng tiến. Cuộc cạnh tranh này sẽ gay gắt hơn với sự có mặt ồ ạt của các công ty lớn nước ngoài khi kinh tế nước nhà hội nhập sâu hơn với kinh tế thế giới bằng việc Việt Nam gia nhập WTO.

Doanh nghiệp cần loại nhân tài nào?


Trong quá trình phát triển, doanh nghiệp nào cũng sẽ cần 4 loại nhân tài sau:


1.
Có năng lực nghiên cứu, sáng tạo, tìm tòi, cải tiến, phát minh, đề xuất các ý tưởng mới...

2.
Có kỹ năng quản lý.

3.
Có tay nghề, kỹ năng thực thi công việc chuyên môn, kế hoạch sản xuất.

4.
Có đồng thời cả 2 hoặc 3 đặc điểm trên.

Phụ thuộc vào quy mô, giai đoạn phát triển, tình hình thị trường, kết quả sản xuất kinh doanh... doanh nghiệp sẽ quyết định thu hút loại nhân tài nào, vào thời điểm nào cho phù hợp. Các doanh nghiệp mới thành lập, các doanh nghiệp làm quảng cáo, các doanh nghiệp cần phát triển sản phẩm công nghệ mới... sẽ ưu tiên tuyển người tài loại 1 có tư duy sáng tạo, tìm tòi tạo ra các sản phẩm, dịch vụ độc đáo thu hút khách hàng, chiếm lĩnh thị trường. Các doanh nghiệp đang mở rộng quy mô sản xuất mở rộng thị trường, địa bàn hoạt động... sẽ ưu tiên người tài loại 2 để nâng cao hiệu quả quản lý. Các doanh nghiệp muốn nâng cao chất lượng sản xuất, dịch vụ, hạ giá thành sản phẩm, tăng doanh thu có thể ưu tiên nhân tài loại 3.


Tìm kiếm nhân tài ở đâu?


Có hai nguồn cung cấp nhân tài: từ bên ngoài và bên trong doanh nghiệp. Tuy nhiên, với tư duy "ăn xổi ở thì”, các doanh nghiệp Việt Nam thường tuyển mộ từ bên ngoài những người đã chứng tỏ được giá trị của mình. Cách tiếp cận này cho phép có ngay được người cần tuyển lại không mất thời gian và chi phí đào tạo, tuy nhiên việc tuyển dụng từ bên ngoài cũng đi kèm với không ít rủi ro như:


- Tuyển nhầm người:
Dù cố gắng đến mấy (nghiên cứu kỹ hồ sơ, phỏng vấn nhiều lần, thuê tư vân đánh giá...) vẫn không thể loại bỏ được việc tuyển nhầm người trong tuyển dụng.

- Xáo trộn văn hoá doanh nghiệp:
Luồng người đến từ các nơi khác nhau với văn hoá doanh nghiệp khác nhau sẽ làm xáo trộn môi trường văn hoá doanh nghiệp hiện hữu. Càng tuyển nhiều, sa thải nhiều càng gây xáo trộn văn hoá doanh nghiệp, càng tăng nguy cơ mất đoàn kết.

- Nguy cơ mất bí quyết công nghệ:
Chính sách tuyển dụng từ bên ngoài đĩ nhiên sẽ đi cùng với hiện tượng người tài “nhảy việc”, kèm theo đó là việc mất bí quyết về kinh doanh, công nghệ... Tần suất “nhảy việc” sẽ cao hơn khi các doanh nghiệp lớn nước ngoài ồ ạt có mặt tại Việt Nam thời hậu WTO kéo theo nguy cơ mất bí quyết kinh doanh càng lớn.

Tìm kiếm nhân tài từ nội bộ doanh nghiệp cho phép hạn chế việc tuyển nhầm. không gây xáo trộn văn hoá doanh nghiệp, làm nhân viên gắn bó với doanh nghiệp hơn... Tuy nhiên, việc này đòi hỏi thời gian và doanh nghiệp phải biết phát hiện bồi dưỡng, đào tạo, đánh giá, sử dụng và giữ chân người tài đề họ phát huy các thế mạnh của mình.


Các doanh nghiệp lớn nên kết hợp hài hoà việc tìm kiếm nhân tài cả từ bên ngoài lẫn bên trong. Các doanh nghiệp vừa và nhỏ do hạn chế về nhiều mặt nên ưu tiên việc tìm kiếm, huấn luyện và bổ nhiệm nội bộ.


Nhân tài sợ những doanh nghiệp nào?


Khao khát lớn nhất
của người tài không phải là tiền bạc mà là nhu cầu được thách thức, được tự thể hiện bản thân ên họ sợ môi trường làm việc đơn điệu, ít biến động, ít có cơ hội tiến bộ. Các doanh nghiệp vừa và nhỏ rất khó thu hút và giữ chân người tài.

Khao khát lớn thứ hai
của người tài là được doanh nghiệp và xã hội tôn trọng, thừa nhận. Dĩ nhiên, ai cũng muốn được tôn trọng, nhưng người tài luôn có cách tiếp cận công việc khác lạ, độc đáo nên họ dễ bị số đông chỉ trích, bới móc hoặc cô lập. Người tài sẽ từ bỏ các doanh nghiệp nào không biết lắng nghe, không biết trân trọng, bảo vệ và khai thác tài năng của họ.

Người tài là người có chính kiến. Quyền lực hay ý kiến số đông khó có thể bắt họ thay đổi quan điểm nếu không chúng minh được họ sai, nên họ không thích các chủ doanh nghiệp can thiệp sâu vào công việc, lĩnh vực chuyên môn, lãnh đạo bao biện, ôm đồm.


Người tài không thích các doanh nghiệp có môi trường làm việc không minh bạch, phân phối lợi nhuận theo chủ nghĩa bình quân, không rành mạch về quyền hạn, trách nhiệm và quyền lợi.


Còn có thể liệt kê nhiều nguyên nhân khác làm cho người tài bỏ doanh nghiệp này đến với doanh nghiệp khác. Tuy nhiên, có thể nói một cách chung nhất rằng khi chủ doanh nghiệp không có tài quản lý, doanh nghiệp sẽ không thể tuyển và giữ chân người tài.


Phải biết dùng mọi loại người: "Người nào, việc nấy"


Có thể khẳng định rằng là người, ai cũng có tài, ai cũng được trời phú cho một khả năng nhất định nào đó khác với (hay hơn) người khác. Trừ những người bị loạn trí, không có ai là bất tài hay vô dụng. Bất tài hay vô dụng thực chất chỉ là trạng thái nhất thời khi người đó chưa tìm được hay được đặt vào vị trí thích hợp với khả năng thiên bẩm của mình trong guồng máy xã hội.


Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đúc rút kinh nghiệm dùng người bằng câu thơ:

“Lỡ nước hai xe đành bỏ phí,
 Gặp thời một tốt cũng thành công”.

Các doanh nghiệp trước khi chạy đua tìm kiếm, tuyển mộ nhân tài từ bên ngoài phải biết sử dụng tối đa mọi loại người hiện hữu của tổ chức. Nếu không như vậy, không thể tuyển mộ và giữ chân người tài.

Theo Tầm nhìn/www.mocongty.com

5 quy tắc lãnh đạo từ mô hình kinh doanh thành công của Hollywood


"Bạn có thể học được rất nhiều thứ ở trong nhà hát. Làm thế nào để bạn giao tiếp hiệu quả với 38 triệu người?... Đó là cử chỉ, biểu tượng, câu chuyện, vở kịch. Nhân vật chính, nhân vật phản diện là ai?"
Thống đốc bang California, Jerry Brown, một trong những người hiếm hoi với hai lần được theo các diễn viên cựu trào vào nơi làm việc của họ, gần đây đã chia sẻ rằng: "Bạn có thể học hỏi được rất nhiều thứ ở trong nhà hát. Làm thế nào để bạn giao tiếp hiệu quả với 38 triệu người? ... Đó là cử chỉ, biểu tượng, câu chuyện, vở kịch. Nhân vật chính là ai? Ai là nhân vật phản diện? "

Thế giới biểu diễn có thể dạy cho chúng ta những gì về khả năng lãnh đạo? Nếu bạn chấp nhận thực tế rằng khả năng lôi kéo và khích lệ mọi người là một kỹ năng quan trọng đối với các nhà lãnh đạo, thì các buổi biểu diễn nghệ thuật là một nơi tuyệt vời để bạn có được những chỉ dẫn cụ thể.

Cuối cùng thì bộ phim là 1 thương vụ kinh doanh trị giá 32 tỷ đô-la trên toàn thế giới. Trung bình 1 người Mỹ nằm bẹp trên giường dán mắt vào tivi 35h/ 1tuần. Và các buổi biểu diễn ca nhạc trực tiếp thu hút vô số người hâm mộ đầy đam mê. Hẳn là họ đã phải có cách làm đúng.

Dưới đây là 5 quy tắc từ sân khấu và truyền hình sẽ giúp bạn lãnh đạo hiệu quả hơn bằng cách giao tiếp thuyết phục hơn:

1. Biết khán giả của mình là ai

Trong bản thử giọng của các diễn viên chính, đạo diễn Michael Shurtleff giải thích, "Mọi cảnh bạn sẽ diễn mở màn ở phần giữa ... Một cái gì đó luôn luôn diễn ra trước những gì bạn đang làm." Vì vậy, trước khi bước vào một cảnh, các diễn viên phải làm sao để nhập thân vào thế giới của vở kịch để hòa hợp với phân cảnh và khán giả.

Trước khi bước lên sân khấu - theo nghĩa đen thì như  đang phát biểu, hoặc theo nghĩa bóng thì đối với bất kỳ loại thông tin liên lạc hoặc thông báo nào – hãy tự hỏi bản thân những câu hỏi sau:

•  Khán giả biết những gì về bạn, về công ty bạn, về dịch vụ hoặc sản phẩm của bạn? Điều đó tạo nên bối cảnh.

•  Họ đã nhận thức sai và nghi ngờ những gì? Đó là những gì bạn cần hướng tới.

•  Họ muốn gì? Đó chính là những gì bạn cần để cung cấp.

•  Tâm trạng của họ thế nào? Điều đó định hình giọng điệu của bạn.

•  Bạn có những điểm gì chung với họ ? Đó là điểm mà bạn tạo nên một sự kết nối.

Hãy trả lời những câu hỏi này để hình thành nên thông điệp của bạn. Nếu không, sự giao tiếp của bạn sẽ được trở thành vô điệu

2. Bắt đầu với một câu chuyện

Khi tôi học tại Trung tâm Đào tạo thành phố thứ hai của Chicago, chúng tôi đã được chỉ định mang một bản phác thảo 1 bộ phim hài hoàn chỉnh đến lớp mỗi tuần. Một ngày, người hướng dẫn đã bắt chúng tôi xé hai trang đầu tiên của kịch bản của chúng tôi và quăng chúng sang một bên.

Đó là khởi đầu mới của chúng tôi. "Hãy bắt đầu ở phân cảnh giữa," ông nói với chúng tôi. Vì hầu hết các nhà văn nghiệp dư tải lên phần đầu tác phẩm của họ để giới thiệu, còn phân cảnh giữa là đoạn hành động trong bộ phim truyền hình, cuộc xung đột, lợi ích của con người thì lại bị lờ đi.

Hầu hết các công ty đều dành quá nhiều thời gian vào việc phô bày những thứ bên ngoài của họ- những phần giới thiệu, phân tích tình hình, thời gian và lịch sử dài dòng. Cho dù đó là một trang web,1 nghiên cứu tình huống , bài thuyết trình hay video, hãy bắt đầu với một câu chuyện. Đầu tiên hãy giải trí và bạn đã giành được micro.


3. Lựa chọn nhân vật

Trọng tâm của tất cả các câu chuyện vĩ đại là một nhân vật mà chúng ta có thể liên quan đến. Tìm kiếm các nhân vật trong câu chuyện của công ty bạn, sau đó hãy nhường sân khấu cho họ.

Tôi đã làm việc với một nhà sản xuất kẹo, người  tìm cách thể hiện cam kết của mình về chất lượng và sự an toàn và chúng tôi đã phỏng vấn một công nhân dây chuyền ở gần chúng tôi về những gì cô đang xử lý và hạng mục công việc của cô. 

Khi tôi hỏi cô ấy rằng bọn trẻ nhà cô nghĩ sao về những việc cô làm, cô ấy đã chỉ vào các mã ở phía cuối của một gói kẹo có ghi rõ nơi sản xuất. Khi các con cô đi đến cửa hàng, chúng chạy về phía gian hàng bánh kẹo, xem xét các gói kẹo, và tự hào nói với mọi người rằng mẹ của chúng đã tạo ra những chiếc kẹo đó.

Đây là một công ty mà bạn có thể tin tưởng về chất lượng. Những chiếc kẹo đó tốt cho gia đình bạn bởi vì người sản xuất chắc chắn rằng nó tốt cho gia đình cô ấy. Đó là một thông điệp mà các dữ liệu không thể truyền tải được.

4. Hãy thể hiện, đùng chỉ kể lể

Nhà viết kịch nổi tiếng và nhà biên kịch David Mamet đưa ra lời khuyên về việc tạo ra những câu chuyện hấp dẫn: "Hãy cứ cho rằng các nhân vật không thể nói và viết một bộ phim câm".

Lời nói là chỉ là một cách để giao tiếp. Tất nhiên là có biểu hiện và cử chỉ. Những hình ảnh khi họ nói, đáng giá hàng ngàn từ. Video không chỉ có sức mạnh mà nó còn dễ dàng tạo ra hơn bao giờ hết để tạo ra.

Tiếp đó, hành động là “mẹ” của tất cả các phương tiện truyền thông. Đừng chỉ nói rằng bạn đang tốt hơn, nhanh hơn, rẻ hơn, dễ dàng hơn. Hãy tìm cách thể hiển những điều đó, với những lời giải thích, lời chứng thực,  các giải thưởng và việc đưa tin qua các phương tiện truyền thông.

5. Thể hiện cảm xúc

Các diễn viên giỏi nhất dễ dàng chìm mình vào những cảm xúc sâu sắc và  dùng những cảm xúc đó để kết nối với khán giả của họ một cách đầy ý nghĩa.

Đôi khi, các nhà lãnh đạo cũng cần phải biết thể hiển cảm xúc một chút. Cho dù đó là niềm đam mê, niềm tự hào hay một sự phẫn nộ chính đáng, thì cảm xúc cũng  là một công cụ mạnh mẽ để nhân cách hóa chính bản thân bạn, chạm tới khán giả, và thiết lập những quan điểm chung.

Chuyên gia tiếp thị Seth Godin đã diễn giải như sau: "Thị trường không bị thuyết phục bởi logic. Mọi người xúc động bởi những câu chuyện, những bộ phim truyền hình, những gợi ý, những đầu mối và những khám phá. Logic là một rào cản nặng nề. "

Vì vậy, hãy nói chuyện về gia đình bạn, niềm đam mê của bạn, hoặc lý do tại sao bạn thức dậy vào mỗi sáng. Hãy vẽ bức tranh lớn - di sản của công ty bạn là những gì, nó đóng góp vào những gì và bạn đang đấu tranh vì cái gì? .


Theo TTVN/Businessinsider
Flag Counter