Thứ Năm, 3 tháng 5, 2012

Nữ doanh nhân xây Happy Land: 'Có lúc tôi chỉ có một ngàn đồng trong túi'


Sự kiện tập đoàn Khang Thông công bố dự án xây dựng khu giải trí tầm cỡ khu vực Happy Land tổng vốn đầu tư lên tới gần 2 tỷ USD khiến không ít người ‘choáng’. Bà Phan Thị Phương Thảo, Chủ tịch HĐQT, TGĐ Khang Thông chia sẻ với DĐDN về dự án cũng như những trăn trở, ấp ủ, ước nguyện đời và nghiệp của mình.
Dự án tầm cỡ quốc tế
- Thưa bà, gần đây Việt Nam liên tiếp xuất hiện các ‘dự án khủng’ vốn đầu tư hàng tỷ USD. Bên cạnh sự hoan nghênh cũng có không ít ý kiến hoài nghi về tính khả thi của các dự án này, thậm chí cho đó là sự bốc đồng, chơi trội để đánh bóng tên tuổi. Bà nghĩ sao?
Không, tôi hoàn toàn không chơi trội. Để cho ra đời dự án Happy Land, tôi đã mất gần chục năm trời chuẩn bị, đi khắp các khu vui chơi giải trí tầm cỡ trên thế giới để tìm hiểu, học hỏi mô hình, kinh nghiệm. Từng bước trong quá trình nghiên cứu lập dự án cũng rất nghiêm túc, công phu, chuyên nghiệp. Để hoàn toàn yên tâm về chất lượng và đẳng cấp, tôi đã thuê những tập đoàn hàng đầu thế giới về tư vấn, thiết kế, quản trị như Savills PWC, Steelman Patner, Hill…vào giúp ngay từ đầu. Cho nên tôi tự tin khẳng định rằng Happy Land sẽ trở thành một khu vui chơi giải trí tầm cỡ quốc tế.
Bà Phan Thị Phương Thảo tại Hội nghị xúc tiến đầu tư ở Hà Nội
Tôi biết có người nghi ngờ Khang Thông lấy đâu ra hàng tỷ USD để đầu tư dự án này. Yên tâm đi (cười). Dĩ nhiên đây là một khoản tiền rất lớn. Tôi không dám khoe khoang nhưng Khang Thông hiện sở hữu một số vốn không nhỏ nhờ kinh doanh nhiều năm trong lĩnh vực khai thác mỏ, sản xuất vật liệu xây dựng, vận tải thủy và bất động sản. Tôi tự hào mình là một doanh nghiệp khép kín về xây dựng. Nhưng như thế cũng chưa đủ, vì lẽ đó mà tôi tổ chức hội nghị xúc tiến đầu tư tại Hà Nội và sau đây là tại TP HCM để tìm kiếm đối tác cùng đầu tư kinh doanh. Các bạn có thấy những người ngoại quốc kia không, họ là các đối tác của tôi đến từ Mỹ, Nhật, Hà Lan, Nga…Khang Thông từ lâu đã xây dựng quan hệ tốt đẹp với hàng chục đối tác nước ngoài, quan hệ của chúng tôi rất rộng nên nhiều khi nhân viên của tôi cứ nói đùa cô ơi công ty mình nhộn nhịp cứ như bộ ngoại giao vậy. Nói nhỏ nhé, hiện có một số đối tác đã cam kết đầu tư vào các hạng mục khác nhau tại Happy Land rồi. Ngoài ra, tôi cũng không bỏ qua việc phát hành cổ phiếu trên thị trường chứng khoán nhằm mở thêm một kênh huy động vốn.
Về mặt bằng tôi cũng đã làm từ rất sớm, đến nay đã đóng phần lớn tiền sử dụng đất, đảm bảo có quỹ đất sạch để khởi công dự án vào đầu năm 2011. Khi khu Happy Land hoàn thành cần tới khoảng 5.000 nhân viên quản lý vận hành, cho nên ngay từ bây giờ tôi đã lo ký kết với các cơ sở đào tạo nghề bắt đầu đào tạo nhân viên trước chứ không đợi nước đến chân mới nhảy. Happy Land cần rất nhiều cây xanh, do đó tôi cũng đã chuẩn bị 15 ha đất trên Đà Lạt dành cho việc này…
Xứ hạnh phúc trên đất Việt
- Tại sao bà lại lấy tên dự án là Happy Land? Nó có khác gì so với các khu Disney Land trên thế giới và bà có tự tin dự án này sẽ thành công?
Tôi thích cái tên Happy Land nghĩa là Xứ sở Hạnh phúc. Trong đời, ai cũng mong mỏi và đi tìm hạnh phúc. Tôi cầu cho mọi người được hạnh phúc, đất nước hạnh phúc và dĩ nhiên tất cả những người đến Happy Land đều cảm thấy hạnh phúc (cười).
Một trong những phối cảnh dự án Happy Land
Tôi đã tới hầu khắp các khu Disney Land, Universal Studio ở Mỹ, châu Âu, châu Á để tìm hiểu và học cái hay ở mỗi nơi mang về cho Happy Land. Disney Land rõ là hay rồi nhưng họ là họ còn mình phải là mình mới được. Tôi muốn Happy Land mang thế giới về Việt Nam nhưng đồng thời cũng giới thiệu được văn hóa Việt Nam ra thế giới. Biểu tượng của Disney Land là chuột Mickey, nhưng biểu tượng của Happy Land phải là con người chứ không phải con vật. Chỉ Việt Nam mới có Thánh Gióng mạnh mẽ, dũng cảm và trí tuệ, nhân văn. Happy Land sẽ rất hiện đại, độc đáo nhưng cũng sẽ đậm chất văn hóa Việt. Muốn tìm hiểu về dân tộc nào ở Việt Nam đến đây sẽ thấy một Việt Nam thu nhỏ. Con người Việt Nam rất thông minh, văn hóa Việt cũng vô cùng đặc sắc, tôi yêu đất nước mình và muốn thế giới biết đến Việt Nam nhiều hơn qua Happy Land. 
Thành công của tôi có thể là sự cộng gộp của lòng yêu nước, cái tâm, một chút tài, một chút tình và cả một chút may mắn'- Bà Phan Thị Phương Thảo.
Chúng tôi ước tính sau khi Happy Land đi vào hoạt động sau chừng 5-7 năm sẽ thu hồi xong vốn. Tôi là người làm ăn nên không dưng ‘bạo miệng’ phi lý. Chúng tôi đã tiến hành điều tra thị trường cẩn thận và thấy Việt Nam hiện rất thiếu những khu vui chơi giải trí đúng nghĩa trong khi đời sống ngày một khấm khá. Khu Suối Tiên và Đầm Sen ở Sài Gòn luôn luôn trong tình trạng quá tải, bà con muốn đi chơi mà không có chỗ, có tiền cũng không biết tiêu nơi nào cho xứng, vì sao nhiều đại gia cứ phải ra nước ngoài mua sắm là thế. Tôi từng cho nhân viên ăn chực nằm chờ đếm từng đầu xe chở người đến đó để xem lượng khách và nguồn khách đến từ đâu. Happy Land nằm ở Long An nhưng đi đường cao tốc chỉ mất khoảng 15 phút chạy xe. Ngoài cao tốc chạy qua, khu đất của tôi còn nằm ngay trên QL1A và trên bờ sông Vàm Cỏ Đông, cực kỳ thuận lợi và đắc địa về nhiều mặt.
Chúng tôi thiết kế Happy Land thành khu phức hợp giải trí bao gồm nhiều công trình khác nhau như công viên chủ đề ngang tầm với các công viên nổi tiếng thế giới, ngoài ra các khu nghỉ dưỡng, khách sạn, biệt thự cao cấp, mô hình các thành phố nổi tiếng trên thế giới. Sẽ có nhiều mức giá vé cho khách tới Happy Land, người nhiều tiền có thể hài lòng, người ít tiền cũng thấy thỏa mãn và chúng tôi cũng dành một số ngày lễ đặc biệt cho người nghèo vào thăm quan, vui chơi miễn phí. Hơn nữa như đã nói ở trên, Khang Thông có nhiều đối tác quốc tế là các tập đoàn lớn và họ cam kết với tôi hàng năm sẽ đưa một lượng khách lớn theo tour ổn định đến Happy Land nên không lo về nguồn khách.
- Được biết trước ý tưởng xây dựng Happy Land, khu đất này được dành làm khu công nghiệp. Tại sao bà lại thay đổi ý định?
Đúng là ban đầu tôi định xây khu công nghiệp tại địa điểm này. Nhưng sau khi cân nhắc kỹ lưỡng qua thực tế những vụ scandal môi trường của Vedan hay hiện trạng chính mắt tôi nhìn thấy nhiều con sông ở đồng bằng sông Cửu Long đang bị bức tử vì ô nhiễm, tôi đã thay đổi quyết định. Tôi lựa chọn hướng phát triển bền vững mà hiệu quả kinh tế vẫn cao, phù hợp với xu hướng của thế giới. Happy Land sẽ là mẫu hình kinh doanh văn hóa và thân thiện với môi trường.
‘Có lúc tôi chỉ có một ngàn đồng trong túi’
- Hiện giờ bà đã là một đại gia. Người ta nói con đường thành công thường không dễ dàng, với bà thì sao? 
Khu phức hợp giải trí Khang Thông (Happyland)quy mô hơn 338,98 ha tọa lạc tại một vị trí thuận lợi cách trung tâm TP HCM chỉ 15 phút di chuyển trên đường cao tốc. Công ty CP Đầu tư phát triển xây dựng hạ tầng Phú An làm chủ đầu tư với 100% vốn từ Tập đoàn Khang Thông. Khâu thiết kế do Công ty Steelman Partner (M ỹ) đảm nhận.
"Xứ sở hạnh phúc" là dự án khu vui chơi giải trí phức hợp được xây dựng tại huyện Bến Lức, tỉnh Long An, được cho là khu vui chơi giải trí lớn nhất Đông Nam Á. Dự án Happyland được thiết kế cho khoảng 14 triệu lượt khách đến tham quan mỗi năm từ năm 2014. Theo kế hoạch, dự án sẽ được khởi công ngày 1/1/2011 và khai trương vào ngày 24/4/2014.
Cuộc đời tôi nhiều lúc ‘cơm chan nước mắt’. Trước đây gia đình tôi rất nghèo. Tôi nhớ mãi cái ngày sau giải phóng, tôi mới là con bé mới 11 tuổi đầu ngu ngơ theo mẹ bắt xe đò từ Long An lên Sài Gòn. Hôm ấy ở bến xe gặp người ăn mày ngửa tay xin tiền tội lắm, nhưng tình cảnh tôi nào có hơn gì. Lúc đó tôi ao ước sau này mình sẽ kiếm được thật nhiều tiền, trở thành người thật giàu để xây ngôi nhà thật to rồi mời những người khốn khó đến ở.
Lên thành phố tôi vừa đi làm ô sin để kiếm sống, buổi tối thì cắp sách đến lớp bình dân học vụ. Cũng chính nhờ thế mà tôi học qua phổ thông. Hồi đó đói lắm, nhiều hôm tôi phải ăn cháo vì không đủ tiền mua gạo... Năm 20 tuổi, tôi nghĩ cách kiếm tiền bằng việc về quê mua lúa xay xát thành gạo rồi mang lên Sài Gòn bán. Sau đó, tôi quay qua mua chiếu thô về thuê thợ in hoa lên rồi mang lên tận Tây Ninh bán buôn. Khi đã có chút vốn liếng, tôi ra Vũng Tàu mở quán cơm, buôn bán sắt thép phế liệu, bỏ mối cát, đá... Khấm khá hơn, tôi quyết định ‘làm lớn’ dốc tiền mua một máy sang cát, lấy cát nhỏ bán cho nhà máy thủy tinh, cát lớn bán cho một số nhà máy sửa chữa tàu biển dùng để rửa tàu…
Tôi thấm thía cảnh nghèo đói là thế nào nên giờ đây rất thông cảm với người nghèo. Đó chính là lý do tôi hay làm từ thiện (nói đến đây mắt bà chợt đỏ hoe, phải dừng lại ít phút mới trở lại câu chuyện). Công việc kinh doanh không phải bao giờ cũng suôn sẻ. Đôi khi khó khăn tới mức tôi cảm thấy tuyệt vọng, có lúc trong túi chỉ còn đúng đồng một ngàn bạc sờn rách…Nhưng tôi đã vượt qua và đứng vững.
Theo trải nghiệm của tôi, một người muốn thành công trước hết phải có tài. Có tài rồi mà không có tâm thì cũng không lâu bền được, kinh doanh gì cũng phải có đạo đức, có tình người. Rồi phải có tầm để nhìn xa trông rộng, mới đủ khả năng nắm bắt cơ hội. Nhưng nói thật là có đủ tài, tâm, tầm rồi mà không có tiền cũng chẳng làm được gì cho nên tiền quan trọng lắm. Cuối cùng sự thành công còn cần cả may mắn nữa. Thành công của tôi có thể là sự cộng gộp của lòng yêu nước, cái tâm, một chút tài, một chút tình và cả một chút may mắn.
Không ưa đồ hiệu
- Bà luôn bận rộn và làm việc dường như không biết mệt mỏi. Bà lấy đâu ra nhiều năng lượng như vậy?
Tôi say mê công việc, nó cứ cuốn tôi đi và khiến tôi quên hết mệt mỏi. Làm doanh nghiệp cũng khổ lắm chứ nhưng biết sao được. Nhiều khi tôi cảm thấy không đủ thời gian, có khi tôi làm việc tới 16 – 17 tiếng một ngày. Có hôm, tôi bận đến mức không kịp gội đầu, xong việc lê từ công ty về đến nhà là mệt phờ rồi lăn ra ngủ thôi (cười). Tính tôi thích đơn giản, không màu mè. Nếu có thời gian thì tôi thích làm việc thiện.
- Người ta bảo phàm đã kinh doanh thì trước hết và trên hết là lợi nhuận, đôi khi còn phải lạnh lùng nữa. Bà hay thương người như vậy liệu có mâu thuẫn chăng?
Tiền dẫu nhiều đến khi chết cũng có mang theo được đâu, nên tôi nghĩ tốt nhất là nếu mình có thì nên chia sẻ với người khác. Mình cứ giúp người một cách vô tư đi rồi sẽ được giúp lại, phải cho đi thì mới có nhận may mắn về chứ. Tôi tâm sự với mấy người bạn như thế, giờ thì họ cũng ‘lây’ cách nghĩ và làm như tôi rồi.
- Xin cảm ơn bà!
Theo: cafef

Trở thành doanh nhân từ những ngông cuồng, dại dột


Tôi có một thời tuổi trẻ ngông cuồng và nhiều dại dột. Ngông và dại thì chả bao giờ hay mà chỉ dẫn đến nhiều phiền toái, cay đắng. Song cũng nhờ đó tôi đã cảm nhận được cuộc sống và giá trị đồng tiền.


Ông Lê Dũng: "Tôi đã trở thành doanh nhân nhờ những ngày làm thợ hàn khốn khó".
Tốt nghiệp phổ thông với học lực khá và là học sinh giỏi văn ở trường, tôi hoàn toàn có thể thi đỗ vào đại học. Nhưng chỉ vì một chút ngông cuồng của tuổi trẻ, bỏ ngoài tai mọi lời khuyên của bố mẹ, tôi vào học ở trường xiếc. Một bước rẽ ngang không tồi nếu tôi theo đuổi công việc mà mình lựa chọn đến cùng. Nhưng đáng tiếc vẫn vì một chữ ngông mà tôi lại bỏ dở.
Khi đó bố mẹ tôi tá hỏa. Con trai lớn ở nhà không nghề ngỗng, không học hành, thì hư sớm. Nên bố mẹ bắt tôi học một nghề nào đó để tự nuôi thân. Do quen biết, ông bà xin cho tôi học thợ hàn. Không thể cưỡng lại và cũng chán ngồi nhà, tôi bước chân vào con đường học làm thợ.
Gọi là học, nhưng thực ra không phải là các khóa học như các bạn hình dung bây giờ, đơn giản là đi làm theo những người thợ chính để họ chỉ bảo. Người được giao hướng dẫn tôi lại thích đùa ác ý. Rất nhiều lần, ông sai tôi chắp 2 đầu của mối hàn để cho ông hàn. Khi tôi đang loay hoay chắp vào cho khít thì ông bất ngờ dí luôn mũi hàn vào, tia hồng ngoại bắn tung tóe làm mắt tôi bị bỏng hồ quang. Rất đau đớn.
Tối về tôi phải chườm mắt bằng đá mới dịu đi được phần nào. Mắt không thể mở ra được, ánh sáng chiếu vào làm đau nhiều hơn nữa. Sáng dậy, tôi vẫn phải đi làm, vừa đạp xe vừa nhắm mắt, thỉnh thoảng mới hé mắt ra chút để nhìn đường rồi lại nhắm tịt lại, đâm vào gốc cây ngã lăn quay ra đường.
Sức thanh niên như tôi ngã cũng chẳng đau nhưng cái cặp lồng cơm trưa treo ở ghi đông văng ra đường, cơm rau bắn ra tung tóe. Lồm cồm bò dậy dựng xe, nhặt cặp lồng, vừa ngượng vừa cay đắng trước con mắt hiếu kỳ của mọi người qua lại. Thế nhưng, ông thợ đâu chỉ đùa tôi một lần như thế.
Ngày ngày, ông bắt tôi làm từng thao tác tỷ mẩn và lặp đi lặp lại như thế. Lâu lâu lại cho tôi một vố. Thế nhưng, sự đau đớn ấy lại cho tôi nhìn nhận một khía cạnh khác, thực tế của đời sống. Và chẳng biết từ lúc nào, tôi hiểu rằng muốn làm được bất cứ việc gì dù to dù nhỏ cũng phải đi từ cái đơn giản nhất.
Và từ quãng đời lăn lộn làm thợ, tôi biến đổi thành con người khác. Từ một thanh niên con nhà tử tế, tôi biến thành một người biết nói tục chửi bậy, biết hút thuốc lào, biết cờ bạc… Lương mỗi tháng lĩnh 300.000 đồng, nộp tiền ăn cho mẹ hơn 100.000 đồng, còn lại trả tiền cắm quán nước.
Từ đây, tôi nhận ra rằng sống trong môi trường nào, con người sẽ bị biến đổi theo chiều ấy. Hay như ông bà ta vẫn nói đi với "Bụt mặc áo cà sa đi với ma mặc áo giấy". Bạn nghĩ mình là ai thì bạn sẽ trở thành người đó. Rồi một ngày tôi tỉnh ra, quyết phải quay lại con đường học hành, tôi mất nửa năm làm thợ, tối đi học thêm ôn thi đại học với quyết tâm rất lớn. Và đúng sau 2 năm làm thợ, tôi thi đỗ đại học kinh tế quốc dân. Từ lúc đó đời tôi ngoặt sang hướng khác.
Những khổ cực trong giai đoạn này thực ra không trôi đi vô ích, nhờ nó tôi đã nung nấu khát vọng cháy bỏng phải trở thành một doanh nhân thành đạt và giàu có. Rất nhiều đêm, trước khi ngủ, tôi đều nằm và hình dung ra con người mà tôi muốn trở thành sau này, cái nhà tôi sẽ ở, cái xe tôi sẽ đi, công việc tôi sẽ làm... Chính những hình ảnh cụ thể và chi tiết mà tôi đã tưởng tượng ra đã trở thành động lực to lớn giúp tôi vượt lên trên mọi vất vả để đạt được thành công ngày hôm nay.
Kinh doanh là cái nghiệp
Thấm thía sức nặng của đồng tiền từ những ngày còn làm thợ, nên từ khi còn là sinh viên năm thứ nhất, tôi đã bắt đầu vào nghiệp kinh doanh và từ chối không nhận bất cứ sự giúp đỡ về vật chất nào của gia đình. Đó là cách tôi tự tạo ra sức ép để tăng tự lập.
Tôi tập hợp được một nhóm bạn làm đủ các việc có thể kiếm được tiền. Thông thường nhất là đi thuyết phục nhận thầu lắp đặt điện, nước, thiết kế nội thất... Cho các công trình xây dựng, sau đó chuyển cho các đối tác làm và ăn hoa hồng. Thời gian này, tôi ngộ ra một điều, kiếm tiền không nhất thiết phải lao động quần quật, phải biết tư duy một cách thông minh và nhanh nhạy và biết nắm bắt cơ hội. Tôi quyết định xin vào làm việc tại một công ty quảng cáo với mục đích tìm hiểu sự vận hành của một công ty từ bên trong.
Một thời gian ngắn, tôi được đề bạt vào chức vụ phụ trách công việc kinh doanh của công ty. Tại đây, tôi bước đầu có sự hình dung về mô hình hoạt động của một công ty, mặc dù còn ở mức độ rất sơ khai, cũng như rèn luyện được kỹ năng tiếp xúc và thuyết phục khách hàng. Lúc này tôi vẫn còn là sinh viên.
Đúng khi tốt nghiệp ra trường, công việc ở công ty quảng cáo không còn hấp dẫn nữa, do sự tình cờ tôi về làm việc cho nhiều dự án. Đây thực sự là quãng đời đem đến cho tôi nhiều trải nghiệm mới mẻ và giúp tôi tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm, kỹ năng, cũng như các mối quan hệ cho công việc kinh doanh sau này của mình. Do phải tiếp xúc với nhiều loại người trên khắp mọi miền đất nước, tôi rèn luyện được khả năng thích ứng rất cao.
Làm ở đây 5 năm, khi cảm thấy tại đây khó có thể đạt được mục đích mà mình đã đạt ra, tôi quyết định xin thôi việc, ra ngoài mở doanh nghiệp riêng. Tôi cùng với bạn góp vốn mở công ty sản xuất nước uống tinh khiết. Tại đây, tôi đã làm tất cả các công việc từ A - Z, từ giám đốc, kế toán, tiếp xúc khách hàng, thậm chí thành ông xe ôm chở hàng cho khách nếu cần.
Thực tế, khi bắt tay vào việc tôi mới có kinh nghiệm của một giám đốc kinh doanh, vì vậy tôi vấp phải hàng loạt các vấn đề khác trong việc quản lý doanh nghiệp. Từ việc nhân viên khó bảo, liên tục đòi tăng lương, đến các việc liên quan đến luật pháp, luật doanh nghiệp, chăm sóc khách hàng... Tôi thấm thía một điều, làm sếp mà không biết cách, thì khổ hơn nhân viên nhiều lần. Công ty thu nhập tốt, nhưng thực tế tôi đã phải gồng mình gấp nhiều lần thực lực của bản thân. Tôi mà buông thì coi như doanh nghiệp cũng sụp, mà cứ tiếp như thế này thì không ổn.
Trong lúc đang loay hoay tìm lối thoát, tôi gặp được một người đã dẫn mình sang một bước ngoặt mới. Cuộc gặp gỡ hoàn toàn tình cờ, khi tiếp cận khách hàng. Anh là người có kiến thức uyên thâm cũng như nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực kinh doanh. Nhờ anh, tôi vỡ ra nhiều điều. Tôi biết đến khái niệm kim tứ đồ của Robert Kiyosaki và biết cách định vị bản thân. Hóa ra, cứ ngỡ mình là chủ doanh nghiệp, nhưng thực chất tôi vẫn còn loay hoay ở phía bên trái kim tứ đồ, vị trí của nhóm người làm tư. Tôi chỉ có vỏ ngoài là một chủ doanh nghiệp, còn tôi vẫn mang tâm thức của một người nghèo. Chính điều này làm tôi làm việc rất vất vả và có thành công thì cũng không bền.
Dưới sự tư vấn của anh và sự tự học hỏi, tôi đã thay đổi tư duy và nhận thức, việc điều hành doanh nghiệp trở nên dễ dàng hơn. Ngoài việc kiếm tiền, tôi bắt đầu học cách giữ tiền và đầu tư những đồng tiền kiếm được. Lần đầu tiên, tôi có 100 triệu đồng trong tay, rồi 200 triệu đồng... Đến năm 2007, tôi và một số người bạn quyết định thành lập công ty hoạt động trong các lĩnh vực đầu tư tài chính, đào tạo, xây dựng...
Đúc kết lại kinh nghiệm lăn lộn trên thương trường của mình, tôi nhận thấy quy trình chung có thể đưa mọi người đến thành công có thể rút ngọn như sau:
- Phải xác định mục tiêu cuộc đời mình càng sớm càng tốt và hình dung rất rõ ràng về con người mình muốn trở thành (như tôi đã làm), điều này sẽ là động lực to lớn cho bạn mỗi khi vấp phải khó khăn.
- Để đạt được mục tiêu của mình, bạn không nề hà con đường phải trải qua, chấp nhận thay đổi phương pháp nhưng dứt khoát không thay đổi mục tiêu.
- Nên thử thách ở nhiều môi trường khác nhau để tìm ra vị trí thích hợp nhất. Những điều bạn đã làm, đã trải qua, cho dù không đến được cái đích mà mình mong muốn nhưng cũng không mất đi, nó sẽ là vốn sống giúp bạn đạt được thành công sau này.
- Cách nhanh nhất để đạt được mục tiêu phải tìm được một người thày. Người thày ở đây có thể là một con người cụ thể, một cuốn sách gối đầu giường... Mình sẽ có cơ hội được nhận miễn phí những kinh nghiệm mà người khác đã phải trả giá đắt.
- Trước khi bắt tay vào lập nghiệp hãy nhìn ra thế giới và tìm hiểu một khái niệm mới với người Việt Nam nhưng đã rất phổ cập ở các nước phát triển đó là khoa học học làm giàu. Nếu bạn chưa có nhiều tiền để tham gia những khóa học như tôi đã học, thì Internet là công cụ tốt giúp bạn thực hiện điều đó.
Lê Dũng
Phó chủ tịch HĐQT kiêm Phó TGĐ Công ty IDT International


Nguồn: dailodoanhnhan.com.vn
Flag Counter