Với nụ cười thường trực trên môi, ông
Pritam Singh đã khiến cho câu
chuyện trở nên thân thiện như cuộc tái ngộ giữa hai người bạn. Là người
Singapore, ông đã sống và làm việc tại Việt Nam hơn 20 năm. Giờ đây,
cùng với nhiệm vụ điều hành Hãng Hàng không VietjetAir, ông đã xem Việt
Nam là “sân bay mến khách” để “hạ cánh” bình yên…
Ông Pritam Singh - Phó tổng giám đốc điều hành VietjetAir |
Bắt đầu từ những việc nhỏ nhất
*
VietjetAir chính thức khai trương đường bay chưa được bao lâu, công
việc phía trước chắc chắn còn bộn bề. Với cương vị điều hành, ông làm
thế nào để sau giai đoạn “khởi động”, VietjetAir có thể “tăng tốc” một
cách hiệu quả nhất?
- Đúng là phía trước còn rất nhiều việc
phải làm và giờ đây chúng tôi đang bắt đầu từ những việc nhỏ nhất. Bạn
thử quan sát nơi làm việc của chúng tôi xem có gì lạ không?
Ở
đây, tất cả chúng tôi, không phân biệt nhân viên hay lãnh đạo, đều ngồi
làm việc quây quần bên nhau. Không gian này, không khí này đã cho tôi
cảm giác rất cởi mở và thân tình.
Từ đó,
tôi có thể hỗ trợ, giải quyết ngay những khó khăn hay vấn đề phát sinh
mà cấp dưới gặp phải. Ngược lại, với anh em nhân viên, họ cũng sẽ cảm
thấy thoải mái thật sự khi gặp và báo cáo công việc với lãnh đạo.
Từ
những việc nhỏ nhất, VietjetAir muốn xây dựng nên văn hóa công ty dựa
trên sự hòa đồng, cởi mở để từ đó có thể kích thích niềm đam mê, sự sáng
tạo của đội ngũ, nhất là các nhân sự trẻ. Chúng tôi đã xác định: Ban
lãnh đạo công ty chỉ là người truyền lửa và VietjetAir chỉ thành công
khi có sự đóng góp từ khối óc đến bàn tay của các nhân sự trẻ.
*
Trong các hoạt động quảng bá, VietjetAir đã được định vị là một hãng
hàng không giá rẻ và một hãng hàng không thế hệ mới. Vậy, khái niệm “giá
rẻ” và “thế hệ mới” ở đây nên được hiểu như thế nào, thưa ông?
-
Khái niệm “giá rẻ” và “thế hệ mới” mà VietjetAir đưa ra có ý nghĩa bổ
sung cho nhau. “Giá rẻ” được hiểu là mức chi phí thấp nhất sau khi giảm
trừ tất cả mọi chi phí của các dịch vụ cộng thêm chưa cần thiết, để có
được mức giá hợp lý nhất cho người sử dụng và tăng hiệu quả tối đa cho
nhà cung ứng.
“Thế hệ mới” được VietjetAir đưa ra khi chúng tôi muốn chứng minh rằng: Không phải cái gì rẻ cũng là chưa tốt!
Khi
định vị là hãng hàng không thế hệ mới là chúng tôi muốn thể hiện phương
châm hoạt động của tập thể VietjetAir: Luôn phải nghĩ, phải làm, phải
hành động trước một bước để có những sản phẩm tốt nhất phục vụ khách
hàng.
Cụ thể là, từ khi chính thức khai
thác đường bay đến nay, hơn 98% chuyến bay VietjetAir đều đảm bảo yếu tố
đúng giờ (tất nhiên ngoại trừ điều kiện khách quan do ảnh hưởng của
thời tiết). Điều này chắc chắn sẽ được VietjetAir tiếp tục gìn giữ và
phát huy.
Tại VietjetAir, Phòng Chăm sóc khách hàng là một trong
những bộ phận được quan tâm nhiều. Chúng tôi luôn lắng nghe những ý kiến
phản hồi từ khách hàng và cố gắng hoàn thiện dịch vụ của mình mỗi ngày.
* Có thể nói, thời gian qua người tiêu dùng đã khá ấn
tượng với mẫu quảng cáo “vé máy bay rẻ hơn tô phở” của VietjetAir. Phải
chăng Hãng chỉ tập trung vào đối tượng khách hàng có thu nhập trung
bình?
- Mục tiêu phục vụ của chúng tôi là những người chưa
có điều kiện đi máy bay; những khách hàng đi máy bay thường xuyên và
quan tâm đến sự gọn nhẹ, tiện lợi, tiết kiệm chi phí; các bạn trẻ...
Ngoài ra, chúng tôi cũng rất quan tâm đến đối tượng khách hàng thuộc
giới doanh nhân.
Chỉ một thời gian ngắn
nữa thôi, chậm nhất là tháng 10 năm nay, chúng tôi sẽ chính thức đưa ra
loại vé dành cho doanh nhân. Khi làm thủ tục tại mặt đất, họ có phòng
chờ hạng thượng gia.
Khi lên máy bay sẽ
có khoang buồng riêng và được phục vụ theo đúng tiêu chuẩn của hạng
thương gia. Và, điều quan trọng nhất, khác biệt nhất là giá vé hạng
thương gia của VietjetAir rất cạnh tranh!
Khi nói “vé máy bay rẻ
hơn tô phở”, chúng tôi muốn ví von dịch vụ của mình bằng những hình ảnh
khá đời thường và gần gũi với người Việt Nam. Hơn nữa, trên thực tế, nếu
hiểu theo nghĩa đen, giá vé máy bay của VietjetAir thời gian qua cũng
rẻ hơn một tô phở thật!
Hàng ngàn người
đã sở hữu chiếc vé máy bay chỉ từ 10-19 ngàn đồng thông qua các chương
trình khuyến mãi. Điều quan trọng hơn là khi VietjetAir mở đường bay
quốc tế trong thời gian tới thì chúng tôi có thể kết hợp quảng bá được
một món ăn truyền thống của Việt Nam.
* Có nghĩa là
VietjetAir sẽ trở thành hãng hàng không tư nhân Việt Nam đầu tiên “tung
cánh” trên bầu trời quốc tế? Ông có vẻ rất tự hào về điều này?
-
Ồ, không chỉ riêng tôi đâu, bạn có thể nhìn thấy niềm vui này trên
gương mặt bất cứ nhân viên nào ở đây. Ước mơ “tung cánh” trên bầu trời
quốc tế đã và đang trở thành động lực khuyến khích chúng tôi nỗ lực làm
việc.
Ước mơ này đã được Ban lãnh đạo VietjetAir vạch ra từ khi
VietjetAir còn nằm trên bàn giấy. Điều này được thể hiện qua từng chi
tiết như: màu sắc chủ đạo trên máy bay là đỏ và vàng, “tô phở” được ví
von qua giá trị tấm vé...
Chúng tôi muốn
khách hàng, nhất là khách hàng quốc tế, nhớ đến VietjetAir qua những
hình ảnh, biểu tượng gần gũi nhất của Việt Nam. Chúng tôi muốn gửi đến
tất cả các khách hàng của mình hình ảnh một VietjetAir vui vẻ, thân
thiện, đúng giờ, giá rẻ và an toàn.
Chọn Việt Nam là “bến đỗ bình yên”
Hai
mươi hai năm sống và làm việc tại Việt Nam, Pritam Singh đã đi qua
nhiều vùng đất, từ thành thị đến nông thôn. Và, không biết tự bao giờ
ông đã “ghiền” và yêu con người ở đây.
Bằng
chứng “thuyết phục” nhất chính là việc ông đã quyết định “neo thuyền”
tại Việt Nam. Ông gặp và kết hôn với một phụ nữ Việt Nam tại Hà Nội,
những đứa con của ông được sinh ra ở Việt Nam và đang học tập tại quận
3, TP.HCM.
Tôi hỏi: “Khi không còn làm
việc nữa, ông sẽ về Singapore hay ở lại Việt Nam?”. Pritam Singh lập tức
“vặn” lại ngay: “Sao lại về Singapore?”...
* Quyết định gắn bó lâu dài với Việt Nam đến với ông khi nào?
-
Từ trước khi tôi kết hôn. Tôi thấy mình hợp với không khí, cách sống
của các bạn và thích làm việc ở Việt Nam. Ở đây, tôi thực sự được thoải
mái.
* Thử so sánh một chút, phong cách làm việc của người
Singapore và Việt Nam có gì khác nhau? Những khác biệt về văn hóa, giao
tiếp... giữa hai đất nước có làm ông gặp khó khăn trong quá trình điều
hành?
- Về cơ bản, nhịp độ sống và làm việc của người
Singapore nhanh hơn so với người Việt Nam. Nhưng “đổi lại”, người Việt
Nam lại sống tình cảm và nhẹ nhàng hơn. Người Việt Nam thường đem cảm
xúc vào công việc, trong khi chúng tôi thì rất ít.
Tiếng
Việt có câu “giận quá mất khôn”. Tôi đã gặp nhiều trường hợp người Việt
Nam ra quyết định quan trọng trong lúc nóng giận, hoặc trong lúc bản
thân bị xúc động mạnh nhất.
Theo tôi,
như vậy là không nên, không phải lúc. Tại sao lúc đó chúng ta không bỏ
đi, rồi 5 phút sau trở lại vấn đề cũng đâu có muộn?
Tôi chưa thấy
khó khăn gì khi giao tiếp hay trong ứng xử với các cộng sự Việt Nam. Có
thể do trước khi đến Việt Nam tôi có tìm hiểu kỹ về văn hóa ứng xử của
các bạn. Trong suốt quá trình làm việc tại đây, tôi luôn quan sát kỹ để
tự học hỏi và tìm cách thích nghi. Tôi là người thân thiện, dễ hòa nhập
mà (cười lớn).
* Trong điều hành công việc cũng như khi thương thảo với khách hàng, đối tác, nguyên tắc mà ông luôn tuân thủ là gì?
-
Với các mối quan hệ trong công việc cũng như cuộc sống, tôi đều hướng
đến hai chữ “điềm tĩnh”. Bạn đừng nghĩ là tôi có sẵn đức tính này nhé.
Cha mẹ chỉ cho tôi một chút thôi, phần còn lại là tôi tự “tích góp” cho
mình đấy.
Có nghĩa là, sự điềm tĩnh
trong hành xử không tự nhiên mà có mà phải được rèn luyện mỗi ngày. Dĩ
nhiên là không dễ, nhưng chỉ cần mình ý thức đó là điều cần thiết thì sẽ
làm được thôi.
Tôi lấy một ví dụ nhỏ: Có lần tôi đi công tác ở
phía Bắc, vào một nhà hàng dùng bữa trưa. Một người trong đoàn cần một
chén nước tương, nhưng gọi đến vài lần mà anh phục vụ vẫn chưa hiểu.
Mọi
người bắt đầu cảm thấy khó chịu. Lúc đó, tôi chủ động đứng lên, vào
thẳng khu vực bếp, chỉ ngay món nước chấm mà mọi người đang cần.
Tôi
làm được chuyện đó là bởi vì trong lúc mọi người cảm thấy khó chịu, thì
tôi vẫn rất... bình thường. Anh phục vụ chưa hiểu rõ ý khách là do văn
hóa vùng miền khác nhau.
Ngoài Bắc họ
gọi nước tương với nhiều tên khác nhau mà. Tất nhiên, chuyện nhỏ này
không phải chỉ mỗi mình tôi biết, nhưng có thể do lúc đó mọi người đã để
cảm giác khó chịu bao phủ, nên không nhớ ra.
Bạn thấy đấy, từ một chuyện rất nhỏ thôi, nhưng nếu không có điềm tĩnh thì ta cũng khó đạt được mục tiêu.
* Vậy, với nhân viên của mình, ông đã tập cho họ cách “điềm tĩnh để đạt mục tiêu” như thế nào?
-
Không bằng lời nói mà bằng hành động. Mỗi ngày, qua công việc, tôi cùng
tập với mọi người. Tôi muốn mọi người trong công ty cùng nhìn nhau và
cùng tự điều chỉnh để ngày càng hoàn thiện hơn.
* Xin cám ơn ông về cuộc trò chuyện cởi mở.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét