Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

Chân dung "ông trùm truyền thông" Cát Tiên Sa

Sau scandal The Voice, ông trùm của Cát Tiên Sa bỗng dưng hot.
Đám cưới của Nguyễn Quang Minh và Huỳnh ThanhTuyền



Được xếp vào danh sách những gương mặt đáng chú ý, chú rể mới trải qua 50 mùa xuân vẫn tràn trề phong độ đi bên cạnh cô dâu 22 tuổi nõn nà nhan sắc, làm cho công chúng một phen ngây ngất và dư luận một dịp xôn xao. Điểm lại những đám cưới nổi tiếng trong giới showbiz năm 2009, không thể không nhắc đến cuộc thành hôn của Tiến sĩ Nghệ thuật học Nguyễn Quang Minh với người mẫu Huỳnh Thanh Tuyền.

Tuy nhiên, Tiến sĩ Nghệ thuật học Nguyễn Quang Minh không chỉ khiến thiên hạ nức nở vì đám cưới với người mẫu Huỳnh Thanh Tuyền. Nhìn dọc nhìn ngang, chẳng có mấy người hiểu được một Nguyễn Quang Minh có vẻ ngoài đạo mạo luôn bình thản lướt đi giữa chốn thị phi.


Không biết bao nhiêu lần rồi, tôi cứ phải đối diện với thắc mắc đầy biểu cảm của những người lạ lẫn người quen rằng: cái tay Nguyễn Quang Minh thế nào nhỉ?


Thú thật, tôi đành cười trừ, vì chính tôi cũng chưa bao giờ có thể trả lời rành mạch cho bản thân về câu hỏi ấy. Nếu không tính các vị lãnh đạo cao cấp, thì có lẽ Nguyễn Quang Minh là người Việt có tần số xuất hiện nhiều nhất trên truyền hình tại Việt Nam.


Thế nhưng, Nguyễn Quang Minh đâu có giống như Mỹ Tâm hay Đàm Vĩnh Hưng nhảy bổ ra sân khấu hát mấy câu ngọt ngào tha thiết rồi lặng lẽ biến mất. Mỗi buổi phát sóng trực tiếp, Nguyễn Quang Minh thường ngồi ở dãy ghế đầu, và được giới thiệu long trọng: “Tiến sĩ Nghệ thuật học Nguyễn Quang Minh – Tổng giám đốc Công ty Cát Tiên Sa”.


Cái chức danh Tổng giám đốc thì bình thường thôi, vì thời buổi chen lấn kinh tế thị trường này, nhiều doanh nghiệp chỏng chơ nhân sự vài ba người cũng có một Tổng giám đốc và hai Phó Tổng giám đốc oai phong tót vời. Mỗi khi ở trước màn ảnh nhỏ, chứng kiến Nguyễn Quang Minh đứng dậy hoan hỉ đáp tạ lời giới thiệu lộng lẫy kia, tôi cứ có cảm giác đơn giản bay bổng lạ kỳ.


Nền nghệ thuật hiện đại của chúng ta vốn không nhiều đỉnh cao, và nghệ thuật đưa lên truyền hình lại càng gần gũi với đám đông càng tốt, cho nên cái danh xưng “Tiến sĩ Nghệ thuật học”nghe chói lói như những lời nhiệm màu vọng về từ cõi nào xa lắm!


Thực chất Nguyễn Quang Minh xuất thân là một diễn viên của Đoàn kịch Quân Đội, sau đó chuyển sang Nhà hát Tuổi Trẻ, nhưng diễn mãi, diễn từ năm này qua tháng nọ, diễn từ vai bé tí teo đến vai bé vừa phải cũng không thu hoạch chút rạng rỡ nghề nghiệp nào. Bất ngờ, Nguyễn Quang Minh có được một suất du học ngành đạo diễn ở Bungari.


Những năm ở nước ngoài, ông miệt mài trau dồi trí tuệ hay sấp ngửa buôn bán chợ trời thì tôi không rõ. Chỉ biết, khi về lập nghiệp tại Sài Gòn thì ông có một khoản tiền tương đối đủ để khỏi lo ăn đong, và loạng choạng đi lại trong thương trường với biệt danh Minh “Bun”.


Đùng một cái Nguyễn Quang Minh hợp tác với Hoa Hậu Hà Kiều Anh thực hiện chương trình tạp kỹ Việt Nam thương nhớ tại nhà hát Hòa Bình và hãnh diện khoe học vị Tiến sĩ Nghệ thuật học giữa bao nhiêu ngỡ ngàng của giới nghệ sĩ phương Nam. Chẳng ai hiểu vì sao trong chốn chạy show không kịp thở, lại chợt vụt ra một vì sao thao thức tầm cao kỳ vĩ như thế!


Nghe nói, có một quý nhân nào đó đã chỉ đường vẽ lối cho Nguyễn Quang Minh quay lại Bungari để làm bằng được một công trình khoa học và bảo vệ ngay trên đất khách một cách mỹ mãn.


Lẽ đời, danh chính thì chắc ngôn thuận, năm 1999, Tiến sĩ Nghệ thuật học Nguyễn Quang Minh đứng ra tổ chức cuộc thi Hoa hậu Việt Nam lần thứ nhất.


Đầy đủ các loại giấy phép dày mỏng và đầy đủ đèn treo trống giục như thể sắp xếp xó cuộc thi Hoa Hậu toàn quốc của báo Tiền Phong vào góc hẹp khuôn khổ thi thố vẻ đẹp khiêm nhường do một đơn vị truyền thống đăng cai. Thế nhưng, Hoa Hậu Việt Nam lần thứ nhất cũng là lần duy nhất.


Tuy nhiên, kết cục lỡ làng của cuộc thi Hoa hậu Việt Nam năm 1999 không làm sụp đổ giấc mộng ông trùm thế giới chân dài váy ngắn của Nguyễn Quang Minh.


Có công ty Cát Tiên Sa được gán nợ trong tay, lại gặp không khí truyền hình ít sáng tạo nhưng nhiều cởi mở, Nguyễn Quang Minh tiếp tục những chuyến viễn du cùng yểu điệu thục nữ. Ngắn hạn thì ông dừng chân chốc lát với cuộc thi Hoa hậu Tây Đô, dài hạn thì ông đầu tư nhịp nhàng với cuộc thi Siêu mẫu Việt Nam.


Tóm lại, chỗ nào mà thánh thót vang lên danh xưng Tiến sĩ Nghệ thuật học Nguyễn Quang Minh thì cũng rộn ràng nhung lụa, nồng nàn phấn son và ngổn ngang thị phi.


Tôi không thể nhớ hết bao nhiêu cô gái nhờ Nguyễn Quang Minh mà sải bước với vương miện lấp lóe trên đầu, và tôi cũng không dám chắc bao nhiêu cô gái vì Nguyễn Quang Minh mà ngậm ngùi cúi mặt nuốt lệ vào tim. Tôi từng chứng kiến dăm bảy người đẹp tỏ ra gay gắt khi nhắc đến Nguyễn Quang Minh. Đặc tính dễ nhận biết ở Nguyễn Quang Minh là say mê nhan sắc. Nhan sắc càng nổi tiếng, ông càng say mê.


Người ta xầm xì Nguyễn Quang Minh hết cặp với Hoa hậu A lại cặp Hoa hậu K. Người ta đồn đại Nguyễn Quang Minh thân mật với người mẫu H thế này, gần gũi với ca sĩ M thế kia. Tôi tin Nguyễn Quang Minh nghe được tất cả những lời bất lợi về mình, nhưng ông vẫn dửng dưng theo cách một người thưởng ngoạn đa đoan rằng hoa thơm cỏ lạ vào nhà ai thì người ấy hưởng.


Chỉ khi Nguyễn Quang Minh bỗng dưng thích… cưới, mọi chuyện mới chuyển từ sự sửng sốt này sang sự choáng váng khác. Trong vòng 3 năm, Nguyễn Quang Minh lần lượt lên xe hoa với 3 người đẹp.


Đám cưới với nữ doanh nhân Việt kiều diễn ra lãng mạn đến mức ai cũng ngỡ "thiên trường địa cửu" vẫn còn dư âm, thì tờ đơn li dị đã được ký tên ngoằn ngoèo để tiếp đến đám cưới với cô phát thanh viên miền Tây sau mối tình sét đánh long trời lở đất.


Tưởng sóng nước miền Hậu Giang có thể ru Tiến sĩ Nghệ thuật học yên ổn hạnh phúc, nào ngờ duyên nợ trớ trêu, tháng 10.2009 Nguyễn Quang Minh cười tít cả mắt trong đám cưới với người mẫu Huỳnh Thanh Huyền.


Nhận thiệp hồng củaNguyễn Quang Minh, tôi không ngạc nhiên vì dòng chữ “Quý vị xin vui lòng không mang tiền và quà mừng”, mà ngạc nhiên khi so sánh độ tuổi của cô vợ trẻ của Nguyễn Quang Minh với cô con gái của Nguyễn Quang Minh bên Bungari!


Nếu tình cờ gặp ngoài đường, có thể họ xưng hô “mày-tao” hoặc “cậu-tớ” với nhau. Riêng lĩnh vực chinh phục phái đẹp thì có lẽ ai cũng nể Nguyễn Quang Minh. Tài thật, tài thật, tài đến thế là cùng!


Thời trai trẻ, Nguyễn Quang Minh chưa thể có một vai diễn nào sáng giá trên sân khấu, nhưng khi luống tuổi Nguyễn Quang Minh cực kỳ ấn tượng trong vai đại gia đào hoa.


Từ những cuộc thi có công ty Cát Tiên Sa tham gia, có mỹ nhân đã thành người yêu của Nguyễn Quang Minh và có mỹ nhân đã trở thành vợ của Nguyễn Quang Minh, nên cũng có ý kiến ái ngại rằng, không biết ông đứng ra tổ chức để vinh danh người đẹp hay để tiếp cận người đẹp?


Theo tôi, không nên rạch ròi chuyện này, vì một con chiến mã luôn tung cả bốn vó khi lao về phía trước. Nếu con chiến mã ấy đắn đo tung chân nào cho hợp lý thì chắc chắn nó không thể phi nước đại trên hý trường nghiệt ngã.


Với thiện chí của một người muốn khám phá bản lĩnh của Nguyễn Quang Minh, tôi chỉ hơi băn khoăn về cái danh xưng “Tiến sĩ Nghệ thuật học” khi xem những chương trình do ông thực hiện như Bài hát Việt, Album vàng hay Hòa nhịp bạn trẻ.


Xét về giá trị thẩm mỹ những chương trình ấy nằm ở mức thường thường bậc trung, chủ yếu nương theo thị yếu đương thời. Dẫu biết bây giờ Việt Nam Tiến sĩ nhiều như nấm sau mưa, nhưng những chương trình ấy mà gắn mác một Tiến sĩ Nghệ thuật học đứng mũi chịu sào thì chẳng hiển hách gì cho cái học vị Tiến sĩ.


Thế nhưng tôi phấp phổng nghĩ rằng có lẽ Nguyễn Quang Minh đang cố giấu mình đi. Ông như một người sở hữu một cái áo màu sắc rất lung linh, nhưng ông sợ vô tình nắng gió bạc phai hoặc hoài nghi con mắt thập loại chúng sinh, nên chỉ mặc áo trái xuất hiện trước công chúng, còn phần áo phải thì để dành.


Ừ nhỉ, đó cũng là một cách ứng xử khôn ngoan. Tôi ủng hộ thái độ ấy, dù hơi lo năm nay Tiến sĩ Nghệ thuật học Nguyễn Quang Minhcũng đã ở tuổi tri thiên mệnh rồi, không lẽ mặc áo trái suốt đời?

Theo Đang Yêu

Bí quyết kinh doanh của “vua chuối”

Bạn bè và đối thủ của Samuel Zemurray đều gọi ông là Sam “vua chuối”. Ông đã khởi nghiệp từ việc buôn chuối chín, thứ làm nản lòng các thương nhân hoa quả cỡ bự vì chuối chín dễ dàng trở thành món hàng đổ đi nếu bán không kịp.

Với nguyên tắc “một đốm, chuối sắp chín; hai đốm, chuối đã chín”, các nhà buôn chuối bỏ hàng đống chuối chín khổng lồ tại cảng. Ở đó, đống chuối chỉ có nước chờ thối rữa hoặc bị đẩy xuống biển.

Vào khoảng năm 1895, Sam, một người Nga nhập cư trẻ tuổi, đã lần đầu nhìn thấy đống chuối chín bị bỏ ở cảng Mobile, bang Alabama. Và ông đã tìm thấy cho mình một cơ hội. Đối với một người lớn lên trong một trang trại lúa mì tồi tàn ở Bessarabia, đống chuối chín này đúng là một đống của. Đem chuối này đi bán, đến năm 1903, ông đã trở thành một nhà buôn cỡ nhỏ, với tài sản 100.000USD trong nhà băng.

Kể từ đó, Sam bắt đầu buôn cả chuối ương lẫn chuối chín. Vào năm 1909, ông tới Honduras, bỏ tiền mua và cho phát quang một diện tích rừng nguyên sinh lớn để trồng chuối. Sau đó, ông dùng một đội lính đánh thuê từ New Orleans lật đổ chính phủ Honduras và thành lập một chính phủ mới thân thiện với ông hơn. Sam thành lập một công ty chuối chất lượng cao tại đây và cuối cùng đã thâu tóm được một hãng hoa quả lớn có tên United Fruit vào tháng 12/1932. Cho tới khi qua đời vào năm 1961 trong dinh thự tư nhân lớn nhất ở New Orleans, Sam đã trải qua những công việc bao gồm thợ vận chuyển, người chăn bò, nông dân, thương nhân, nhà hoạt động chính trị, nhà cách mạng, nhà từ thiện, và giám đốc điều hành (CEO).

Nhìn lại cuộc đời và sự nghiệp kinh doanh của Sam “vua chuối”, tờ Wall Street Journal đã rút ra một số bài học đã đưa ông tới “mỏ vàng” từ đống chuối sắp thối rữa.

1. Tự mình xem xét mọi việc

Khi Sam quyết định trở thành một chủ trang trại chuối ở Honduras, ông đã chuyển tới sống trong rừng. Ông tự tay trồng chuối, đi xem từng vị trí trên cánh đồng chuối và xếp chuối lên thuyền. Ông tin rằng, đây là lợi thế lớn của ông so với các sếp của United Fruit, hãng chuối lớn nhất thời đó mà ông đang cạnh tranh. United Fruit lớn hơn công ty của Sam, nhưng được điều hành từ một văn phòng ở tận Boston. Sam thì khác, ông gắn với cánh đồng chuối, hiểu các công nhân của mình đang nghĩ gì, tin gì và sợ hãi điều gì.

2. Đừng tìm cách phức tạp hóa vấn đề

Vào cuối những năm 1920, United Fruit và công ty của Sam cạnh tranh nhau để giành quyền mua một mảnh đất màu mỡ nằm giữa biên giới Honduras và Guatemala. Mảnh đất này có hai chủ sở hữu, một ở Honduras và một ở Guatemala. Trong khi United Fruit thuê luật sư, tiến hành điều tra nhằm xác định xem đâu là chủ sở hữu thực sự của mảnh đất, thì Sam làm rất đơn giản: ông mua mảnh đất hai lần, mỗi lần từ một chủ sở hữu. Một vấn đề đơn giản nên được giải quyết đơn giản.

3. Tự mình tìm hiểu thực tế

Vào thập niên 1930, United Fruit khốn đốn vì đại suy thoái, với giá cổ phiếu giảm từ 100 USD/cổ phiếu xuống còn hơn 10 USD/cổ phiếu. Trong nỗ lực tìm kiếm một kế hoạch nhằm thay đổi cục diện tình hình, lãnh đạo của hãng này tham vấn các chuyên gia và nhà kinh tế, rồi nghiên cứu các báo cáo. Sam lúc này đã là cổ đông lớn nhất của United Fruit và cũng muốn có câu trả lời cho những vấn đề tương tự. Nhưng thay vì hỏi chuyên gia, ông đi tới tận bến tàu của New Orleans, tìm hiểu tình hình thông qua các thuyền trưởng và các nhà buôn hoa quả. Đó là những người hiểu tình hình thực tế.

Sam đã phát hiện ra nhiều điều. Chẳng hạn, các thuyền trưởng chở chuối đã được yêu cầu đi qua Vịnh Mexico với tốc độ chỉ bằng một nửa nhằm tiết kiệm nhiên liệu. Ông cũng được biết, trong thời gian mấy ngày kéo dài thêm trên biển đó, một phần lớn lượng chuối trên tàu chuyển từ ương sang chín. Một trong những mệnh lệnh đầu tiên của Sam khi ông tiếp quản United Fruit vào năm 1932 là không được giảm tốc độ và giảm quãng đường đi lòng vòng. Trong vòng 6 tháng sau đó, giá cổ phiếu của United Fruit đã phục hồi liên tục và đạt mức 50 USD/cổ phiếu.

4. Tiền mất có thể kiếm lại được, nhưng uy tín thì một đi không trở lại

Trong giai đoạn đầu của sự nghiệp, Sam hợp tác với United Fruit. Công ty lớn này hứa sẽ hỗ trợ tài chính và giúp Sam phân phối sản phẩm. Đổi lại, Sam cho họ sử dụng các con tàu chở hàng của ông. Một năm nọ, khi công nhân trồng chuối ở Nicaragua đình công và phong tỏa các dòng sông ở nước này, United Fruit đã phá vỡ thế phong tỏa này bằng các con tàu của Sam. Do logo công ty của Sam được in bằng chữ lớn ở thành tàu, nên Sam đã trở thành cái tên bị căm ghét ở Nicaragua. Đó là một trong những chuyện khiến Sam quyết định “giải tán” mối quan hệ đối tác với United Fruit, cho dù ông đã phụ thuộc khá nhiều vào nguồn tài chính của công ty này. Với Sam, một người không kiểm soát được tên tuổi và hình ảnh của mình sẽ chẳng có thứ gì.

5. Nếu bị hoài nghi, hãy làm việc gì đó

Khi Sam tiếp quản United Fruit vào năm 1932, công ty này sắp sửa sụp đổ. Giá cổ phiếu của United Fruit khi đó đang hướng về mốc 0 USD, những công nhân giỏi nhất thì bỏ đi. Ngay khi tiếp quản công ty, Sam đã lập tức thực hiện những chuyến đi con thoi giữa Trung và Nam Mỹ, gặp gỡ công nhân trên các cánh đồng chuối và thăm dò ý kiến của họ. Ông hiểu rằng, các công nhân làm việc trên cánh đồng chuối cần phải biết là đang có một người quản lý họ. Nếu họ biết những gì mà ông đang làm, thì họ sẽ theo ông tới bất kỳ đâu.

Wall Street Journal kết luận, những bí quyết kinh doanh của của Sam “vua chuối” có thể gói gọn lại trong một câu nói: Quyền lực đến từ tri thức, thông tin và kinh nghiệm. Những điều này gắn với thực tế như cây chuối mọc lên từ mặt đất. Nếu tách rời thực tế, thì bạn sẽ thất bại.
Theo kienthuckinhte
Flag Counter