Thứ Năm, 21 tháng 6, 2012

Gặp người làm thay đổi thị trường trò chơi điện tử thế giới


Người đàn ông này đã làm thay đổi bộ mặt thị trường trò chơi điện tử thế giới. Các sản phẩm của ông được Bill Gates quan tâm và nhiều lần ngỏ ý muốn mua lại. Ông không phải là người có tham vọng về quyền lực khi đã dám từ chối vị trí cao nhất vì sự phát triển chung của tập đoàn. Người đàn ông mà chúng tôi muốn nói đến ở đây chính là Yamauchi Hiroshi, nguyên chủ tịch tập đoàn trò chơi điện tử Nintendo, Nhật Bản.

Là chủ công ty sản xuất đồ chơi lớn nhất Nhật Bản, Yamauchi là một trong các doanh nhân thời hậu chiến ở Nhật đã gây dựng và phát triển cơ nghiệp từ đống tro tàn. Khởi đầu với công việc kinh doanh các bộ bài, ngày nay, sản phẩm trò chơi điện tử của Nintendo đã lên đến hàng chục loại khác nhau. Số tiền thu được từ các bộ bài, mặt hàng đồ chơi sơ khởi, hiện chỉ chiếm 1% tổng số lợi nhuận của Nintendo.

Thời trẻ, Yamauchi dự đoán sẽ rất khó để đạt mức doanh thu 1 tỷ USD/năm. Nhưng ngày nay, con số đó đã gấp 5 lần. Từ căn nhà ba tầng khiêm tốn làm tổng hành dinh ở Koyto, Nintedo tung ra nhiều sản phẩm độc đáo, thống lĩnh 90% thị trường đồ chơi tại Mỹ và 70% tại Nhật. Chủ tịch Yamauchi đã gia nhập hàng ngũ các tỷ phú thế giới. Năm 2005, Yamauchi được xếp hạng thứ 366 trong danh sách những người giàu nhất hành tinh với tổng tài sản ước tính khoảng 1,8 tỷ USD theo bình chọn của Tạp chí Fobes. Yaumauchi cho biết ông sẽ về hưu ở khi bước sang tuổi 80.




Hiroshi Yamauchi là vị chủ tịch thứ ba của Nintendo. Trong lịch sử của tập đoàn này kể từ năm 1949 đến thời điểm ông từ chức vào năm 2002, Yamauchi là vị chủ tịch thành công nhất khi biến Nintendo từ một công ty sản xuất bộ bài nhỏ tại Nhật thành một tập đoàn sản xuất và kinh doanh trò chơi điện tử với doanh thu hàng tỷ USD như ngày nay.

Bước khởi nghiệp đầy sóng gió

Hiroshi Yamauchi sinh ngày 07 tháng 11 năm 1927. Năm 1933, cha ông đã bỏ gia đình ra nước ngoài sinh sống, còn Hiroshi được để lại cho ông bà nội nuôi dạy.

Năm 1940, ở tuổi 12, Yamauchi đã bắt đầu làm việc trong một nhà máy của quân đội. Sau đó ông định nhập ngũ nhưng không được vì còn quá trẻ để ra trận. Khi chiến tranh kết thúc vào năm 1945, Hiroshi theo học luật tại Đại học Waseda. Năm 21 tuổi, Yamauchi phải bỏ học quay về quê nhà ở Kyoto để tiếp nhận, quản lý và điều hành công ty Nintendo sau khi ông nội của ông, chủ tịch Nintendo lúc đó, qua đời.

Ban đầu, Yamauchi gặp phải rất nhiều khó khăn. “Có lúc tôi cảm thấy tuyệt vọng trước sự lớn mạnh của các đối thủ cạnh tranh”- ông nói. Nintendo đã sa sút và tuột dốc trầm trọng trong lúc Yamauchi nỗ lực đa dạng hoá các hoạt động kinh doanh. Ông từng làm thử mặt hàng cơm gạo sấy ăn liền, rồi máy đánh dã cầu và cả súng thể thao bằng tia laser nhưng đều thất bại. Cơn khủng hoảng nặng nề nhất của công ty kéo dài suốt đầu thập niên 70 và ít nhất hai lần, người ta tưởng Nitendo không còn gượng dậy được. Yamauchi từng phải cầu nguyện cho Nitendo đừng bị phá sản.




Nintendo chỉ bắt đầu biết đến thành công sau khi Yamauchi phát hiện tài năng sáng tạo của Yokoi Gumpei, một kỹ sư bảo trì dây chuyền ráp nối các bộ bài. Yokoi đã giúp ông sáng tạo ra Ultra Hand, một loại cánh tay đồ chơi tự động. Hơn 2 triệu bộ Ultra Hand đã được bán hết sạch trong đợt đầu tiên trong mùa Giáng sinh. Yokoi còn giúp Yamauchi làm ra GameBoy, sản phẩm đồ chơi nổi tiếng nhất của Nintendo. Trong thập niên 80, Nintendo thổi một cơn lốc vào thị trường trò chơi điện tử trên toàn thế giới khi cho ra đời hàng loạt các trò chơi hấp dẫn, từ Atari, Games and Watch, Donkey Kong cho tới Super Mario Brothers.

Cũng vào những năm 80 đó, Yamauchi mở rộng Nintendo sang Mỹ. Ông chỉ định con rể của mình là Minoru Arakawa đảm nhận vị trí quản lý các hoạt động của Nintendo tại đây. Yamauchi từng phải đối mặt với muôn vàn thách thức khi mới “chân ướt, chân ráo” đến thị trường này, nơi đã có các “đại gia” như Radarscope, Space Fever, và Sheriff. Yamauchi quyết định tung ra những sản phẩm trò chơi mới mà người Mỹ chưa từng được chứng kiến trước đó, và “con át chủ bài” sẽ là bộ đồ chơi gồm những chú vật nuôi trong nhà rất ngộ nghĩnh, đáng yêu Shigeru Miyamoto. Cú đánh lớn của Yamauchi vào thị trường Mỹ đã dọn đường cho công cuộc chinh phục thị trường này, cũng là bước mở đầu cho những phát triển tiếp theo của Nintendo tại Mỹ.

Những dấu ấn tạo nên tên tuổi

Nintendo và Yamauchi luôn sống chết với sản phẩm”- đó là nhận định của các chuyên gia trên thị trường trò chơi điện tử. Và họ hoàn toàn có lý. Không như các đối thủ cạnh tranh, sản phẩm của Nintendo luôn được bổ sung thêm nhiều chức năng mới, chẳng hạn như chức năng máy tính cá nhân. Nintendo hy vọng trong tương lai sẽ thống lĩnh thị trường trò chơi điện tử thế hệ mới như đã từng đứng đầu ngành công nghiệp trò chơi điện tử thế giới từ hàng chục năm qua. Điểm mạnh của Yamauchi là hiểu tâm lý và biết chính xác những sở thích của khách hàng. Các chuyên gia tiếp thị của Nintendo so sánh Yamauchi như một Walt Disney trong lĩnh vực kỹ thuật số. Theo Yamauchi, trong khi các đối thủ lớn hơn như Sony và Microsoft vẫn còn các thị trường khác để phát triển, Nintendo lại chỉ tập trung vào khai thác mảng thị trường trò chơi điện tử từ gần 30 năm qua, nên việc phải sống chết với sản phẩm là điều tất nhiên. Một điểm mạnh đáng gờm của Nintendo là khả năng sáng tạo không ngừng. Vào những năm 80, Nintendo tung ra thị trường loại máy trò chơi điện tử đầu tiên mang tên Famicom. Nintendo đã tiêu thụ được hàng chục triệu bộ và chiếm tới 95% thị trường lúc đó. Năm 1990, hãng lại cho ra đời sản phẩm mang tính cách mạng có tên Super Nintendo với lượng bán ra là 55 triệu bộ. Sản phẩm này được người tiêu dùng ưa chuộng đến nỗi đã bị các đối thủ cạnh tranh làm giả. Tiếp đến là Game Boy, trò chơi điện tử di động đầu tiên, với tổng số bán ra là 120 triệu chiếc. Vào tháng 6 năm 2000, Nintendo lại tạo ra cơn sốt với sản phẩm Game Boy Advance. Chỉ trong vòng 1 tuần, sản phẩm đã bán được 500.000 chiếc ở châu Âu.

GameCube là một trong những sản phẩm thành công nhất của Nintendo và nó đã khiến ông chủ của vương quốc Microsoft thèm muốn. Bill Gates liên tục tỏ ý muốn mua lại bộ phận sản xuất đồ chơi GameCube, nhưng Hiroshi Yamauchi trước sau vẫn một mực từ chối. Phát biểu trong một cuộc họp báo ở Đức cách đây không lâu, Gates tiết lộ, ông vẫn giữ nguyên mối quan tâm đối với công ty sản xuất thiết bị trò chơi điện tử nổi tiếng này. “Nếu Yamauchi gọi điện ngỏ ý bàn về việc mua bán cổ phần, chắc chắn tôi sẽ sẵn sàng nhấc máy trả lời ngay”,- nhà tỷ phú Mỹ cho biết.

Nintendo đã bán được 800.000 bộ GameCube trên toàn thế giới ngay trong quý đầu tiên ra mắt. Nintendo,cũng đã bán được 3,24 triệu máy trò chơi điện tử cầm tay Game Boy Advance (GBA)trong năm 2004. Trong tháng 5, Nintendo đã đặt mục tiêu bán 6 triệu bộ GameCube và 20 triệu máy GBA trên toàn thế giới trong năm tài chính 2005.

Những năm gần đây, Nintendo mặc sức “làm mưa làm gió” trên thị trường máy trò chơi điện tử cầm tay với sản phẩm Game Boy, nhưng vị trí đó đang bị lung lay trước sản phẩm Play Station Portable (PSP) của đối thủ đáng gờm Sony - hãng diện tử nổi tiếng tại xứ sở hoa anh đào đang muốn lặp lại kỳ tích của mình với sản phẩm Play Station khi bước vào cuộc chơi với tư thế của một kẻ học nghề nhưng đã vươn lên giành ngôi vị số một.

Cuộc chiến trên bộ điều khiển (game console) diễn ra vào nửa cuối thập niên 90 - thời kỳ Nintendo và Sega chia nhau thống lĩnh thị trường trò chơi điện tử với những vị trí tưởng chừng không thể suy suyển. Thế rồi, giống như một pha hành động chớp nhoáng trong trò chơi điện tử, Sony tấn công vào “gót chân Achilles” của cả hai đối thủ và rồi cuối cuộc chiến chỉ còn Nintendo trụ lại được. Sega biến mất khỏi thị trường phần cứng vào năm 2001 và đầu năm nay đã phải sáp nhập vào Sammy, một hãng sản xuất máy pinball của Nhật.

Có được thành công đó là nhờ các sản phẩm của Nintendo luôn duy trì tính độc đáo và tiện dụng. Yamauchi chào hàng GameCube như một sản phẩm máy chơi điện tử độc nhất vô nhị, có nhiều khác biệt so với Xbox và
Play Station 2 của Sony và Microsoft. Yamauchi cũng tuyên bố GameCube sẽ có giá rẻ nhất trong dòng sản phẩm cùng loại đang có mặt trên thị trường, ông tin rằng mọi người “sẽ chơi, nhưng không phải chỉ với một chiếc máy điện tử, mà họ chơi với các phần mềm, họ buộc phải mua các phần mềm trò chơi điện tử. Vì vậy, giá của máy phải càng rẻ càng tốt”. Mong muốn đã trở thành hiện thực, các máy GameCube rẻ hơn nhiều lần so với sản phẩm của các đối thủ cạnh tranh. Ngoài ra, Yamauchi cũng yêu cầu sản phẩm GameCube phải thật đơn giản để tạo sự thoải mái cho người chơi.

Dự định của Yamauchi lúc còn tại chức và hiện nay vẫn được Nintendo tiếp tục theo đuổi, là sẽ tung ra thiết bị trò chơi điện tử cầm tay DS hai màn hình có thêm tính năng tải phim. Yamauchi tiết lộ kế hoạch kết hợp khả năng tải tín hiệu của DS với việc phát hành phim, nhưng khởi đầu công ty sẽ kinh doanh phim hoạt hình. “Chúng tôi dự kiến thử kết hợp DS với một số rạp chiếu phim. Bằng cách sử dụng chức năng vô tuyến của hệ thống, người sử dụng chỉ cần mang thiết bị DS và phần mềm Pokemon dành cho Game Boy Advance đến rạp hát đã được chỉ định sẽ tải được dữ liệu liên quan đến nhân vật Pokemon mới trong khi bạn xem phim này”- Yamauchi nói.

Rút lui vì lợi ích chung

Vào ngày 31 tháng 5 năm 2002, Yamauchi chính thức rút lui khỏi vị trí chủ tịch Nintendo và chuyển giao quyền điều hành cho Satoru Iwata, giám đốc kế hoạch kinh doanh của tập đoàn. Hiroshi Yamauchi hoàn toàn rút khỏi hội đồng quản trị vào năm 2005 vì lý do tuổi tác và, theo ông, việc này sẽ có lợi hơn cho Nintendo. Yamauchi cũng từ chối khoản trợ cấp lương hưu trị giá gần 14 triệu USD. Ông cho rằng Nintendo nên dùng khoản tiền này để tái đầu tư. “Tôi đã có một thời gian quản lý và điều hành thành công”,- Yamauchi nói,- “Đã đến lúc Nintendo cần một thế hệ lãnh đạo mới, trẻ hơn và có năng lực hơn. Điều này sẽ tạo ra một phong cách văn hoá mới cho công ty”.

Có thể nói, thành công của Nintendo ngày nay không chỉ đến từ sự sáng tạo mà còn từ những quyết định khôn ngoan của Yamauchi trong việc kiểm soát hiệu quả thị trường phần mềm trò chơi điện tử. Ông được biết đến như một nhà lãnh đạo có đầu óc thực tế và không ngại đánh thẳng vào những điểm khó khăn nhất. Mặc dù Yamauchi tự thừa nhận mình hầu như không biết gì về kỹ thuật phần mềm, nhưng khả năng phán đoán trong lĩnh vực tiếp thị của ông, nhạy bén đến độ gần như bản năng, quả là không chê vào đâu được. Trong lúc rất nhiều người trong công ty phản đối cái tên Donkey Kong dành cho một nhân vật trò chơi điện tử mới, thì Yamauchi vẫn giữ nguyên lập trường. Và thời gian đã chứng minh, cái tên này sau đó được xem là chìa khoá dẫn tới thành công lớn cho Nintendo trên thị trường trò chơi điện tử, thu hút được hàng triệu khách hàng khắp nơi.

Yamauchi đã thực sự lao vào cuộc chơi để đưa Nintendo từ một công ty nhỏ trở thành tập đoàn nổi tiếng trên toàn thế giới. Ở tuổi 70, thú vui của ông là chơi Go, một trò chơi truyền thống của Nhật Bản. Tuy vậy, trong các chiến lược kinh doanh của Yamauchi không có bóng dáng của trò chơi dân gian. Hiện nay, cho dù chỉ là giám đốc của một nhà máy sản xuất bộ bài nhỏ tại Nhật thay vì lãnh đạo tập đoàn sản xuất trò chơi điện tử thành công nhất trên thế giới, Yamauchi vẫn luôn được đánh giá là một trong những người có quyền lực nhất trong thị trường trò chơi điện tử toàn cầu.

Theo Bwportal.com.vn

Cống hiến dù nhỏ nhoi


Sinh ra tại Sài Gòn, năm 12 tuổi, John Nhật Nguyễn theo gia đình định cư tại Canada. Cuộc sống tốt, học vị cao và từng đảm nhiệm vị trí quản trị cấp cao trong các công ty quản lý và tư vấn bất động sản hàng đầu tại Bắc Mỹ gần 10 năm nhưng John Nhật Nguyễn vẫn quay về Việt Nam.

Trở về

* Trong khi nhiều người mong muốn được ra nước ngoài học tập, làm việc để tiếp nhận những điều tốt đẹp nhất từ nền văn hóa của các nước phát triển thì ông, người đang có những điều kiện thuận lợi ấy, vì sao lại quay về Việt Nam để khởi nghiệp?

- Cũng như các doanh nhân Việt kiều khác, do thấy Việt Nam phát triển, nhiều cơ hội kinh doanh mở ra nên tôi quyết định trở về. Nhưng trên hết, tôi muốn góp sức mình vào sự phát triển của nền kinh tế nước nhà, dù sự đóng góp ấy rất nhỏ nhoi.




* Và sau gần tám năm về Việt Nam, ông đã đóng góp được gì?

- Nói chính xác là gần 10 năm, vì trước khi chính thức về Việt Nam, tôi vẫn thường đi lại giữa Việt Nam - Canada - Mỹ để lo việc riêng của gia đình và cả việc của công ty. Từ khi chính thức thành lập Công ty Liên minh Nguyễn (NAC Real Estate) vào năm 2008, tôi đã ở hẳn tại Việt Nam.

Tuy chưa đóng góp được gì nhiều nhưng chúng tôi đã giúp giải quyết việc làm cho hàng trăm người lao động, đã đưa công nghệ truyền thông số vào lĩnh vực kinh doanh bất động sản. Với kênh thông tin này, khách hàng trong và ngoài nước nhanh chóng thu thập được thông tin một cách đầy đủ và chính xác nhất về lĩnh vực bất động sản, giúp họ đưa ra quyết định đúng đắn nhất.

Trong kinh doanh bất động sản, điều các nhà đầu tư sợ nhất là thị trường không minh bạch, nhiều thông tin ảo khiến khách hàng lúng túng. Chúng tôi không đơn thuần là người môi giới, mà còn là nhà tư vấn chuyên nghiệp.

Người làm nghề tư vấn phải được đào tạo hẳn hoi. Ở nước ngoài, nếu tư vấn sai sẽ bị kiện và phải bồi thường thiệt hại cho khách hàng. Việt Nam chưa có quy định về vấn đề này, nhưng vì đã làm việc nhiều năm ở nước ngoài nên tôi biết mình phải có trách nhiệm như thế nào đối với khách hàng.

* Nhưng nghe nói, lúc quay về ông đã gặp không ít khó khăn?

- Đúng. Có quá nhiều khó khăn ở phía trước. Năm 2003, trong những lần về Việt Nam thăm họ hàng, tôi nhận thấy thị trường bất động sản ở Việt Nam phát triển khá “nóng”. Mảnh đất màu mỡ này vẫn còn nhiều khu chưa được khai phá, trong đó, thị trường nhà cho thuê vẫn chưa thực sự chuyên nghiệp.

Để kiếm được một địa điểm đẹp đặt trụ sở, văn phòng, doanh nghiệp thường mất rất nhiều thời gian và phải thông qua khá nhiều khâu trung gian. Giá cả thì mỗi nơi chào mỗi kiểu và chưa có đơn vị nào đứng ra cung ứng dịch vụ trọn gói.

Thị trường bất động sản Việt Nam gần đây mới tập trung vào lĩnh vực nhà ở, thị trường văn phòng cho thuê, khu trung tâm mua sắm chuyên nghiệp..., nên mảng này vẫn chưa thực sự phát triển. Vậy là tôi đầu tư vào lĩnh vực này.

Hồi ấy chúng tôi phải chạy khắp nơi mới tìm được địa điểm đặt văn phòng, rồi lại loay hoay tìm điểm đặt xưởng. Khó khăn đã khiến chúng tôi nảy ra ý tưởng phát triển mạng lưới thông tin về bất động sản. Một mình chưa thể làm được gì nên tôi quay về Canada vận động anh em Việt kiều sinh sống ở đây cùng tham gia xây dựng đề án.

Ba năm làm việc không ngừng nghỉ, thức trắng nhiều đêm, cuối cùng cổng thông tin bất động sản thương mại Vietnamlease.com cũng ra đời, cho phép các nhà đầu tư, công ty quản lý quỹ, nhà môi giới, người tiêu dùng tìm kiếm các thông tin về thị trường, giá cả, các căn hộ cho thuê, diện tích, mặt bằng, phong thủy...

Và dự án này cũng đã giành chiến thắng tại cuộc thi “Thách thức 20 triệu đô la” do Công ty cổ phần Tư vấn Đầu tư Mekong tổ chức.

Phát triển

* Và bây giờ NAC Real Estate đã là một thương hiệu lớn trong lĩnh vực tư vấn, quản lý bất động sản tại Việt Nam?

- Cũng có thể đúng. Hai cổng thông tin Vietnamlease.com và vietnammls.net cùng đội ngũ gần 200 nhân viên năng động, đầy nhiệt huyết, có trình độ chuyên môn đã giúp công ty tăng trưởng vượt bậc. Năm 2009, doanh số của NAC Real Estate tăng gấp ba lần năm 2008 và sáu tháng đầu năm nay cũng liên tục tăng.

Công nhân viên đã tạo dựng thương hiệu NAC Real Estate

Hiện tại, chúng tôi đang quản lý 20 dự án văn phòng, các trung tâm thương mại, khu công nghiệp, khách sạn, căn hộ và trên 5 triệu mét vuông diện tích. Ngoài các dự án ở Việt Nam chúng tôi còn quản lý nhiều dự án khách sạn, casino, đồn điền, bất động sản du lịch và nông nghiệp (cà phê, cao su) ở Campuchia, Lào. Bên cạnh đó, chúng tôi cũng đang xúc tiến đầu tư vào hai mảng mới là dịch vụ trao đổi, cho thuê khách sạn - căn hộ và những dự án nhà ở tại Mỹ cho người Việt Nam.

* Thực ra, hình thức trao đổi, cho thuê khách sạn, nhà ở đã có một số công ty trong nước thực hiện. Cách làm của NAC Real Estate có gì khác?

- Hình thức, cách làm thì giống nhau, nhưng chúng tôi đi xa hơn bởi NAC Real Estate là một trong những công ty quản lý nhiều bất động sản nhất ở Việt Nam. Chúng tôi có điều kiện giúp khách hàng trao đổi nhiều hơn. Với chủ đầu tư thì chỉ có thể làm được một dự án của mình, còn chúng tôi với tư cách là nhà quản lý nhiều dự án bất động sản nên có thể giúp khách hàng tham gia được nhiều vị trí hơn.

Với các dự án cho thuê, trao đổi căn hộ - khách sạn của chúng tôi, các chương trình quản lý và tiết kiệm cho thuê đã được nhà đầu tư tích hợp sẵn trước khi giao nhà, nên khách hàng mua nhà không phải tốn nhiều thời gian, công sức. Công ty sẽ lo tất cả, từ trang trí nội thất, đưa khách vào thuê, chăm sóc khách đến thu tiền thuê và chuyển tiền vào tài khoản của khách hàng với chi phí rất thấp.

Khách hàng ở bất cứ quốc gia nào cũng có thể nắm được tình hình căn hộ của họ. Qua hệ thống quản lý của chúng tôi, khách hàng có thể trao đổi sử dụng các căn hộ ở Việt Nam, Mỹ và Canada. Ở Việt Nam, đây là hướng đi mới nhưng tại các nước Đông Nam Á khác như Philippines, Singapore... thì hình thức này đang rất thành công.

* Nhiều ý kiến cho rằng, hiện nay đầu tư vào bất động sản ở Mỹ đang là “mốt” và có nhiều cơ hội. Theo ông điều này đúng hay sai?

- Theo tôi là đúng. Tình hình địa ốc ở Mỹ rất hấp dẫn đối với các nhà đầu tư bất động sản quốc tế. Hiện giá trị bất động sản ở Mỹ đang đi xuống, chỉ còn bằng 30 - 40% so với bốn năm trước. Theo tôi biết, giá bất động sản ở hai thành phố Florida và Boston của Mỹ rẻ hơn ở Việt Nam.

Chẳng hạn, một căn nhà diện tích 150m2 tại Florida giá chỉ khoảng 80.000USD. Theo nguyên tắc đầu tư, cái gì có xuống ắt có lên và ngược lại, theo một chu kỳ nhất định. Bất động sản cũng không nằm ngoài quy luật đó. Hơn nữa, hiện nay đồng USD đang bị yếu đi so với các đồng tiền khác nên đây là cơ hội tốt để đầu tư.

Ở Mỹ, việc mua căn hộ rất dễ. Luật bất động sản của Mỹ bây giờ rất thoáng. Công dân của bất cứ nước nào cũng có thể mua nhà ở Mỹ và ai cũng có thể vay tiền ngân hàng. Nhà đầu tư chỉ cần bỏ vào 50% giá trị căn hộ, phần còn lại ngân hàng sẽ cho vay với lãi suất thấp, chỉ 2%. Hiện nay, Mỹ đang áp dụng luật di trú mới: chỉ cần đầu tư vào Mỹ trên 500.000USD, ở những khu vực mà chính phủ muốn tạo ra công ăn việc làm cho công dân Mỹ, nhà đầu tư sẽ được cấp thẻ xanh và cho nhập quốc tịch.

Với dự án ở Mỹ, chúng tôi muốn mang điều mới mẻ đến với khách hàng trong nước để họ thấy rằng đầu tư bất động sản không chỉ dừng ở một vị trí địa lý hay địa phương nào. Khi mua nhà ở Mỹ, khách hàng ở Việt Nam không cần phải lo lắng nhà không ai coi vì công ty chúng tôi sẽ đứng ra quản lý, khai thác cho thuê...

Nếu họ đi du lịch hoặc cho con cái du học, chúng tôi cũng có thể giúp. Ngoài ra, chúng tôi còn có thể giúp doanh nghiệp tìm kiếm địa điểm đặt văn phòng, nhà ở cho nhân viên. Hiện tại, chúng tôi đã tư vấn cho nhiều doanh nghiệp về khu vực nào đang được ưu đãi, nơi nào có thể thuê đất với giá rẻ, nơi nào thích hợp cho việc kinh doanh...

Học hỏi

* Nghe nói ông là người hâm mộ “vua bất động sản” Hồng Kông Lý Gia Thành?

- Tôi đặc biệt ngưỡng mộ ông ấy. Với tôi, ông ấy là một thương gia giản dị, cần mẫn và quyết đoán. Ông dám nghĩ, dám làm và có khả năng tiên đoán thị trường chính xác. Tuy nhiên, mỗi người có một bí quyết khác nhau, không thể lấy cách của ông ấy áp dụng vào việc kinh doanh của mình.

Dù vậy, tôi cũng học hỏi được nhiều điều từ ông. Tôi tâm niệm, đã kinh doanh là phải gắn mình với công ty chứ không nên chỉ vì lợi ích cá nhân. Nếu làm việc không xuất phát từ cái tâm thì sẽ khó gặt hái được kết quả tốt.

* Và ông cũng “gối đầu giường” cuốn Binh pháp Tôn Tử?

- Đọc sách là thú tiêu khiển của tôi. Từ thú vui này tôi rút ra được nhiều bài học đắt giá. Binh pháp Tôn Tử nói rằng: “Chưa đánh đã cầm chắc chiến thắng là do biết chuẩn bị, tính toán, chọn lựa kỹ lưỡng mục tiêu và đối tượng”. Trong kinh doanh cũng vậy, thành công là do biết vận dụng linh hoạt chiến lược kinh doanh, thấy được lợi ích của các đối tác, khách hàng và nhân viên, xác định đúng lợi thế cạnh tranh của doanh nghiệp, kinh doanh phù hợp với thị trường.

Và thành công

* Dự án ở nước ngoài nhiều như thế chắc thời gian ông ngồi trên máy bay không phải là ít?

- Tôi đi lại giữa các nước thường xuyên nên việc họp hành của tôi chủ yếu qua mạng và diễn ra ở bất cứ nơi đâu: trên xe hơi, ở nhà chờ máy bay... Nhưng tôi đi nhiều không phải vì các dự án ở nước ngoài, mà là vì những dự án trong nước.

Tôi phải đi để tìm nguồn khách hàng và nhà đầu tư nước ngoài cho những dự án trong nước. Hoặc khi các dự án trong nước cần vốn hay phải tìm các đối tác liên doanh thì tôi phải bay qua Mỹ vì lãi suất cho vay ở Việt Nam quá cao, thủ tục lại khó khăn.

Có hai vấn đề còn cản trở sự đầu tư của Việt kiều về nước, đó là khung pháp lý và tài trợ vay ngân hàng. Hiện tại, chúng tôi phải làm việc với một số ngân hàng ở hải ngoại để hỗ trợ khách hàng vay vốn. Và với một số dự án, chúng tôi đã đưa chương trình hỗ trợ vay vốn vào để giúp khách hàng có cơ hội sở hữu mua nhà ở Việt Nam.

* Với hiệu quả kinh doanh đạt được, có thể nói ông đã rất thành công trong việc điều hành NAC Real Estate. Ông có nghĩ mình sẽ “bám trụ” ở Việt Nam lâu dài?

- Tôi đã đưa vợ và hai con về Việt Nam ở hẳn. Con gái lớn của tôi đã hòa nhập được với cộng đồng và học giỏi.
Từ một đứa trẻ chỉ biết nói vài từ tiếng Việt, sau một năm học tiếng Việt tại một trường công ở TP.HCM, cháu đã đứng thứ hai trong lớp về môn tiếng Việt.

Tuy nhiên, về lâu về dài, tôi phải đưa các cháu về Canada để các cháu có điều kiện học tập tốt hơn. Khi thay đổi như vậy cũng có những khó khăn nhất định như các cháu phải thay đổi bạn bè, thầy cô..., nhưng bù lại các cháu có nhiều cơ hội học hỏi hơn và được tiếp xúc với nhiều nền văn hóa khác nhau.

* Có vẻ như ông không có nhiều thời gian cho gia đình?

- Đúng. Khiếm khuyết hiện nay của tôi là không có nhiều thời gian dành cho gia đình. Nhưng tôi đã cố gắng tận dụng tối đa khoảng thời gian ít ỏi đó, lấy “chất lượng bù số lượng”.

* Bận rộn là thế nhưng ông vẫn tham gia giảng dạy?

- Đây là chương trình đào tạo nội bộ của công ty chúng tôi. Nhưng sắp tới, chúng tôi sẽ kết hợp với đối tác để đào tạo về quản lý bất động sản và khách sạn. Hiện tại, chúng tôi đã làm việc với một trường đại học ở Mỹ và đối tác ở Việt Nam để đưa ra chương trình đào tạo chính quy do Mỹ cấp bằng. Chương trình này có cái hay là các em ở bậc trung học có thể tham gia được. Các chương trình này rất thành công ở Mỹ. Trung Quốc cũng đã triển khai hình thức đào tạo này và cũng đã thành công.

Chúng tôi muốn đưa chương trình đào tạo quản lý bất động sản, du lịch, khách sạn vào các trường phổ thông. Các em học sinh cấp III có thể tham gia học để tích lũy kinh nghiệm làm việc. Sau này, nếu có điều kiện đi học ở Mỹ, các em sẽ tiết kiệm được từ 30 - 50% thời gian, tức là thay vì học bốn năm các em chỉ cần học hai năm.

Vấn đề hiện nay là khâu thủ tục. Do ở Việt Nam thủ tục không hoàn tất nhanh được nên trước mắt chúng tôi sẽ hợp tác với các trường đại học, cao đẳng hoặc các trường tư để thực hiện dự án này. Nếu không có gì thay đổi thì chậm nhất là tháng 1/2011 sẽ triển khai khóa đầu tiên.

Theo Doanh nhân Sài Gòn
Flag Counter