Những
nụ cười hồn hậu ánh lên trên khuôn mặt nhăn nheo, sạm nắng. Những đôi
mắt ánh lên vẻ tự tin dù nếp nhăn nọ đã chồng lên nếp nhăn kia. Họ là
những người phụ nữ không chịu đầu hàng số phận. Từ những số vốn nhỏ, họ
đã vươn lên chiến thắng đói nghèo và làm chủ số phận mình.Chị Chiên cho
cá ăn.
Chị Chiên cho cá ăn
Họ
là những doanh nhân vi mô tiêu biểu của huyện Ninh Giang – Hải Dương.
Một người trong đó đã nhận được giải doanh nhân vi mô Citi tiêu biểu
2009 và 2 người là những ứng cử viên cho giải thưởng doanh nhân vi mô
Citi sẽ diễn ra cuối năm nay.
Từ những số phận khốn khó…
Chúng
tôi đến Ninh Giang – một trong những huyện khó khăn của Hải Dương vào
một buổi chiều se lạnh. Do dựa chủ yếu vào nông nghiệp và buôn bán nhỏ
lẻ, cuộc sống của người dân huyện Ninh Giang còn rất nhiều khó khăn.
Khắp dọc con đường từ Hà Nội về đến cuối huyện chỉ thấy phần nhiều là
những cánh đồng bạt ngàn. Chị Trần Thị Hoa – khu 11 – thị trấn Ninh
Giang cho biết: "Trước đây, cuộc sống của tôi dựa chủ yếu vào nông
nghiệp. Khi lập gia đình rồi, hai vợ chồng chỉ có 1,5 sào ruộng để sinh
sống. Cho đến lúc tôi có 2 đứa con thì cuộc sống thật sự quá vất vả, khó
khăn".
Chị
Nguyễn Thị Giao – cụm 9 – xã Đồng Tâm cũng vậy. Trước đây, cả gia đình
chị chỉ trông vào mấy sào ruộng được cấp cấy lúa. Quanh năm "bán mặt cho
đất, bán lưng cho trời", cuộc sống chỉ dừng lại ở mức đủ ăn. Nhưng đến
khi những đứa con của chị đi học thì những khó khăn lớn hơn bắt đầu xuất
hiện. "Không có vốn, lại không có kinh nghiệm làm ăn, nhiều khi tôi cảm
thấy bế tắc…" – chị tâm sự.
Không
chỉ khó khăn về kinh tế, nhiều người phụ nữ ở đây còn gặp phải những
bất hạnh trong cuộc sống. Đón chúng tôi bằng nụ cười hồn hậu nhưng vẫn
còn nguyên dấu tích vất vả trên khuôn mặt, chị Nguyễn Thị Chiên – thôn
Vé – xã Đồng Tâm cho biết: "Trước đây, gia đình tôi là một trong những
hộ nghèo nhất xã. Cả gia đình 8 thành viên phụ thuộc hoàn toàn vào mấy
sào ruộng và một cái quán nhỏ bán hàng ăn, cuộc sống không lúc nào hết
khó khăn. Chồng quá hiền lành, gánh nặng gia đình đặt hết lên vai tôi.
Tôi có 6 đứa con (4 gái, 2 trai) nhưng cách đây vài năm, một trong hai
người con trai của tôi gặp tai nạn chết đuối. Khó khăn và đau khổ chồng
chất, tôi tưởng chừng như không chịu đựng nổi". Cái nghèo, cái khó đã
đeo đẳng những người phụ nữ này và nhiều người khác nơi đây trong một
thời gian dài. Chỉ có điều, họ dám đứng lên, chiến đấu và chiến thắng số
phận.
…Đến những doanh nhân vi mô
Nhận
thức được các khó khăn ấy, bắt đầu từ những năm 2000, được sự hỗ trợ
của Quỹ tình thương (TYM) – một trong những đơn vị trực thuộc Liên hiệp
hội phụ nữ Việt Nam với chức năng nâng cao chất lượng cuộc sống và cải
thiện địa vị cho phụ nữ nghèo, nghèo nhất và gia đình họ thông qua các
dịch vụ tài chính và phi tài chính phù hợp cho các nhóm phụ nữ ở cộng
đồng, tạo cơ hội cho phụ nữ tham gia vào các hoạt động kinh tế và nâng
cao vai trò của họ trong xã hội - quỹ TYM huyện Ninh Giang tỉnh Hải
Dương đã bắt đầu được thành lập. Theo đó, đối tượng được xét vay vốn từ
quỹ này là các chị em phụ nữ trong các xã mà Quỹ hoạt động, có độ tuổi
từ 18 – 60, có sức khỏe (không ốm đau, bệnh tật) và có khả năng phát
triển kinh tế. Mức vốn đầu tiên mỗi người được vay là 1 triệu đồng, sau
đó sẽ tăng dần lên tùy theo nhu cầu và khả năng trả nợ. Quỹsẽ hỗ trợ vốn
cho các thành viên tham gia vào Quỹ theo Mô hình ASA tức là đầu tiên
các thành viên đăng kí theo cụm. Cán bộ ở cụm sẽ thẩm định xem người
đăng kí có đủ điều kiện không, nếu đủ điệu kiện, thành viên đó sẽ được
kết nạp và hướng dẫn làm hồ sơ. Khi bắt đầu tham gia, người vay sẽ được
vay một mức vốn nhỏ, sau đó nếu làm tốt, có khả năng chi trả, mức vốn
vay sẽ dần tăng lên. Đặc biệt, người vay không nhất thiết phải thế chấp.
Bên cạnh đó, nhằm nâng cao vị thế người phụ nữ trong gia đình và xã
hội, Quỹ còn mở ra các buổi sinh hoạt tuần hướng dẫn chị em buôn bán,
kinh doanh và chia sẻ kinh nghiệm chăm sóc gia đình...
Đăng
ký trở thành thành viên của quỹ, năm 2003, sau khi tốt nghiệp dược sĩ,
chị Hoa bắt đầu được vay 1 triệu tiền vốn. Cộng với số tiền dành dụm,
chị mở một cửa hàng thuốc nhỏ trên mảnh đất được người bác ruột cho
mượn. Ban đầu, do ít vốn, gia đình chị chỉ mua một số thuốc bệnh thông
thường về bán lẻ. Rồi trong quá trình buôn bán, lại dành dụm, công với
uy tín cửa hàng ngày một tăng lên, chị bắt đầu dành vốn và vay thêm vốn
từ Quỹ, từ ngân hàng chính sách để mua thêm các loại thuốc ngoại, thuốc
bổ... về bán. Từ số vốn ít ỏi ban đầu, đến nay, mức vốn của cửa hàng đã
tăng lên tương đối, mức thu nhập hàng tháng đạt khoảng 5 – 7 triệu đồng.
Còn
chị Chiên, năm 2007, sau khi được vay 1 triệu đồng tiền vốn, chị bắt
đầu mở rộng cửa hàng. Cùng với số vốn dành dụm, chị bắt đầu chuyển đổi
khu đất canh tác thành mô hình VAC. Không những vậy, chị còn được tham
gia các lớp dạy kinh nghiệm làm giàu. Sau 3 năm, đến nay, ngoài cửa hàng
bán đồ ăn sẵn, chị đã có 2 ao cá, gần chục con lợn, một đàn vịt gần
trăm con và một đàn gà. Lợi nhuận mỗi tháng thu được vào khoảng 20
triệu. Ba người con gái đầu lấy chồng, một người còn đi học, cậu con
trai duy nhất đã vào đại học và bắt đầu biết kiếm thêm tiền phụ giúp mẹ,
những gánh nặng đã dần nhẹ đi trên vai chị. "Tôi đang chuẩn bị tiền để
sửa lại nhà" – chị hồ hởi khoe. Chị Hoa, chị Chiên sẽ là những đại diện
của Ninh Giang ứng cử Giải thưởng doanh nhân vi mô Citi 2010.
Sau
những "bế tắc", năm 2003, chị Giao đã bắt đầu tham gia vào sinh hoạt
tại quỹ và được vay vốn. Nhận thấy nhu cầu về phông bạt, bàn ghế phục vụ
cho các đám hiếu hỉ ở địa phương mình là tương đối lớn, chị đã đầu tư
để cho thuê các loại đồ điện tử, phông bạt, bát đĩa... cho các đám hiếu
hỉ thuê. Bên cạnh đó, chị còn làm giá đỗ, măng, miến... để bán thêm.
Hiện nay, mỗi tháng, chị thu lãi hơn 20 triệu đồng. Chị cũng là đại diện
duy nhất của Ninh Giang nhận được "Giải thưởng doanh nhân vi mô Citi
xuất sắc năm 2009”. Không còn vẻ u sầu, khuôn mặt người phụ nữ ấy giờ
tươi tắn, viên mãn. "Sau khi được Giải thưởng doanh nhân vi mô xuất sắc,
tôi đã vận động thêm người nghèo trong xã mạnh dạn vay vốn. Cho đến
nay, từ hơn 20 thành viên, cụm tôi đã có trên 50 thành viên, chia thành 2
cụm nhỏ. Mọi người đều hào hứng, vui mừng tham gia vào Quỹ..." – chị
cho biết.
Rời
Ninh Giang khi đã tối muộn, tôi không còn cảm giác mênh mông, ngút gió
khi đi qua những cánh đồng bạt ngàn. Đâu đó xa xa, nhấp nháy những ánh
đèn, sáng lên trong đêm..
Theo: cafef
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét