Trang

Thứ Năm, 3 tháng 5, 2012

Hoa hậu Đền Hùng Giáng My: Tôi là người của công việc


Cứ mỗi lần gặp Giáng My, tôi lại thấy chị trẻ ra. Thời gian có vẻ đã chào thua người phụ nữ luôn tự nhận là “con người của công việc” này.
Tôi gặp Giáng My lần đầu tiên cách đây bảy năm. Khi đó, Tập đoàn truyền thông Kantana cử chị về Việt Nam làm trưởng đại diện và xây dựng hệ thống đầu tiên tại Thành phố Hồ Chí Minh. Thỉnh thoảng, tôi vẫn có dịp gặp lại chị. Lúc ở các buổi họp báo ra mắt sản phẩm, khi chị được mời làm gương mặt đại diện. Lúc tại các buổi tiệc khai trương, kỷ niệm thành lập và chị là khách mời.

Mỗi lần gặp, tôi lại thấy Giáng My trẻ ra. Gương mặt chị lúc nào cũng rạng ngời bởi nụ cười và ánh mắt luôn lấp lánh niềm vui. Thời gian có vẻ đã chào thua người phụ nữ đẹp, luôn tự nhận mình là “con người của công việc” này.
Cuộc trò chuyện của chúng tôi diễn ra trong một quán ăn đẹp, nằm giữa khu vườn đầy hoa lá. Giáng My bảo chị thích nơi này, vì chủ nhà hàng tự vẽ mọi bức tranh treo ở đây. Chất nghệ sĩ xem ra vẫn còn đầy trong con người Giáng My. Đi đâu, chị cũng chú ý và trân trọng nghệ thuật, dù bây giờ, mọi người nhìn nhận chị là một doanh nhân thành đạt nhiều hơn là nghệ sĩ.
- Hiện tại, công việc nào đang chiếm nhiều thời gian của chị nhất?
- Tôi đang theo học thạc sĩ về media management (tạm dịch là quản lý truyền thông) ở Thái Lan nên phải bay đi, bay về suốt một năm qua. Tôi chọn học thời điểm này vì tình hình suy thoái chung toàn cầu nên công ty ít việc hơn những năm trước. Có lẽ, tôi phải cám ơn suy thoái đã tạo điều kiện để mình có cơ hội tạm thời dứt ra khỏi công việc và bổ sung thêm kiến thức mới (cười).

- Chị học ở nhạc viện mười mấy năm, từng nổi tiếng với các vai diễn trong một số bộ phim hợp tác và các chương trình ca nhạc, được đi đây đi đó nhiều… từ lúc nào, chị phát hiện ra mình mê truyền hình đến vậy?
- Từ lúc tôi bắt đầu làm việc tại Tập đoàn Kantana. Tôi thấy mình thật may mắn vì bắt đầu tuổi ba mươi mới tìm được niềm đam mê lớn nhất của cuộc đời, đó là công việc truyền hình.
- Chị là người Việt Nam gây ấn tượng trong các sự kiện nghệ thuật thứ bảy như Liên hoan phim Hài quốc tế 2009, Liên hoan phim quốc tế Bangkok… Chị còn thường xuyên có mặt trong Ban tổ chức hoặc vai trò giám khảo suốt tám năm qua ở cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ Thái Lan. Chị muốn giới thiệu gì về hình ảnh người Việt Nam tại các Liên hoan quốc tế này? Và chị đã giới thiệu như thế nào?
- Tôi tự hào đã mang lại ấn tượng tốt đẹp về người phụ nữ Việt Nam qua những công việc mình làm. Vì điều kiện công việc, tôi thường xuyên được giao lưu với các tập đoàn, tham gia các liên hoan phim quốc tế. Trong những dịp đó, tôi hay mặc áo dài dân tộc.
Tôi luôn nghĩ và ý thức rằng tất cả các nước tham dự sẽ nhìn vào bộ áo dài đó. Vì vậy, tôi đầu tư rất kỹ cho những lần xuất hiện. Thường, tôi đặt các nhà thiết kế may áo dài và trang phục dạ hội trước vài tháng. Bao giờ tôi cũng có một số màu khác nhau để không bị động nếu ban tổ chức yêu cầu mặc theo màu sắc hoặc chủ đề chương trình.
- Giữa rừng người đẹp và giỏi ở Kantana, chị tự thấy mình có điểm mạnh gì để được chọn vào vị trí giám đốc đối ngoại của tập đoàn này?
- Tôi có thế mạnh là người Việt Nam. Lúc đó, Tập đoàn Kantana đang cần người đại diện tại thị trường Việt Nam. Tôi có một thời gian dài tìm hiểu ngành truyền hình, học hỏi và tham gia làm việc tại Kantana. Có lẽ nhờ sự siêng năng, cần cù, chịu khó, sáng tạo và lợi thế nói thành thạo nhiều thứ tiếng (Anh, Hoa, Thái, Nga), tôi được cất nhắc lên cương vị giám đốc đối ngoại cho thị trường quốc tế. Điều quan trọng nhất, tôi là một nghệ sĩ, được đào tạo chuyên nghiệp nên rất phù hợp với cương vị này.
- Khủng hoảng kinh tế đã ảnh hưởng đến Công ty trách nhiệm hữu hạn Dịch vụ và Sản xuất nghe nhìn Giáng My (GM Pro) như thế nào? Chị đã tìm được hướng đi mới cho công ty?
- Năm nay, GM Pro chủ yếu làm theo đơn đặt hàng và đẩy mạnh khâu đào tạo, vì thị trường hiện nay đang hỗn độn. Có quá nhiều kênh truyền hình ra đời, chèo kéo nhân lực của nhau. Trong khi đó, nhân lực của ngành truyền hình ở nước ta vẫn còn quá non yếu. Bởi nghề sản xuất chương trình truyền hình tại Việt Nam vẫn còn mới.

Hiện tôi rất quan tâm đến việc đào tạo nhân lực cho thị trường truyền hình trong nước, vì nhân lực yếu kém sẽ ảnh hưởng đến chất lượng. Cùng với tình trạng dư thừa kênh truyền hình, sự thiếu hụt nguồn nhân lực sẽ khiến nội dung bị trùng lặp, do các công ty sử dụng người của nhau. Từ đó, các chương trình ra đời sẽ na ná nhau, khiến người xem bị bội thực.
Là người gắn bó với truyền hình, tôi rất bức xúc trước tình hình này. Vì vậy, trong khả năng của mình, tôi hướng GM Pro ở rộng thêm mảng đào tạo, cung cấp thêm nguồn nhân lực cho thị trường.
- Phụ nữ đẹp như chị làm kinh doanh có thuận lợi và khó khăn gì?
- Tôi luôn sắp xếp rạch ròi trong kinh doanh, phân bổ hợp lý người chịu trách nhiệm từng phần. Ngoài việc ra kế hoạch tổng quát cho từng quý, tôi rất chú trọng phần sáng tạo.
Công ty tôi có một bộ phận chịu trách nhiệm về marketing, bán hàng. Vì vậy, có thể nói công việc hiện tại không liên quan gì đến sắc đẹp của tôi cả. Nhiều lúc, để tìm ý tưởng mới, tôi cũng vò đầu, bứt tai nghĩ cho ra chứ không chú ý đến xấu, đẹp. (cười).
- Kể lại một chút về cuộc thi mang lại cho chị danh hiệu sắc đẹp duy nhất đến giờ. Chị có tin vào yếu tố tâm linh khi mình trở thành Hoa hậu Đền Hùng?
- Mười tám năm qua, mọi người vẫn trìu mến gọi tôi là Hoa hậu đền Hùng. Đến giờ vẫn chưa có cuộc thi thứ hai để tôi trao lại vương miện. Là một hoa hậu, với danh hiệu rất tâm linh, tôi luôn cố gắng sống bằng cái tâm, như đạo Phật đã dạy. Vì lẽ đó, bao năm qua, dù gặp khó khăn đến đâu, tôi cũng luôn lạc quan, yêu đời. Tôi truyền nhiệt huyết sống đó cho cả người thân và bạn bè.
- Người ta hay nói: “Hãy tha thứ cho nàng vì nàng đẹp”. Chị có đồng ý với ý kiến này? Theo chị, cuộc sống của một người đẹp có dễ thở và cuộc đời có “nương tay” hơn với họ?
- Tôi thấy câu nói này không còn phù hợp với hiện tại nữa. Ngày nay, có quá nhiều công nghệ giúp phụ nữ không đẹp trở nên đẹp hơn. Do đó, trong công việc, bạn chỉ có thể thành công khi cố gắng bằng thực lực, sự kiên trì. Chừng này tuổi, tôi hiểu cuộc sống không “nương tay” với bất kỳ ai, dù họ đẹp đến đâu.
- Nghe chị nói vậy, người ta dễ hiểu cuộc đời chị từng trải qua nhiều sóng gió.
- Không, tôi phải công nhận mình là người may mắn. Tôi được sinh ra trong một gia đình trí thức, bố mẹ tạo điều kiện cho tôi ăn học. Tôi được đào tạo trong môi trường nghệ thuật chính quy và được bảo bọc trong môi trường nhạc viện suốt mười sáu năm. Với nghệ thuật, tôi có cơ hội đi nhiều nơi, làm những điều mình thích. Tôi cũng may mắn được bố mẹ ban cho ngoại hình dễ nhìn và trẻ lâu. Hiện giờ, tôi rất hạnh phúc với công việc và cuộc sống riêng. Tôi đang tận hưởng từng phút giây hạnh phúc ấy.
- Chị có thể chia sẻ một chút về cuộc sống riêng?
- Niềm tự hào của tôi là con gái Anh Sa, mười lăm tuổi, cao 1m70, hiện đang học tại trường quốc tế của Anh (British International School). Nhiều người vẫn bảo mẹ con tôi giống nhau như khuôn, nhưng tôi thấy Anh Sa đẹp hơn trong ảnh nhiều (cười).
Hiện Anh Sa ở với tôi và vẫn giữ mối quan hệ tốt với bên nội. Cháu rất tự lập và thương mẹ. Mỗi lần xa nhà, việc đầu tiên của Sa là nhắn tin hoặc gọi điện báo với mẹ là đã đến nơi, vì cháu biết tôi hay lo lắng.
- Anh Sa, cái tên đẹp và lạ, như tên của chị vậy!
- Theo tiếng Hán, Anh Sa có nghĩa là ánh sáng của muối. Tôi muốn con mình sẽ trở thành người hữu ích cho xã hội, như hạt muối không thể thiếu được trong cuộc sống hàng ngày của con người.
Bố mẹ tôi là nghệ sĩ. Vì muốn con gái trở thành nghệ sĩ dương cầm nên các cụ đã đặt tên tôi là Giáng My. Đó là nốt mi giáng, một nốt rất đẹp trong bảy nốt nhạc.
- Nghe nói chị sắp cho Anh Sa sang Anh du học. Chị đành lòng xa con gái rượu sao?
- Vì không đành lòng nên đã ba năm nay, mẹ con tôi cứ lấn cấn giữa chuyện đi và ở. Đến thời điểm này, sau nhiều lần bàn bạc cùng gia đình, Anh Sa đã rất quyết tâm. Cháu sẽ thi vào trường nội trú ở Boston.
Cha mẹ nào không xót con, nhưng tôi nghĩ, bảo bọc quá sẽ hại cháu. Hồi nhỏ, tôi cũng phải xa nhà đi học từ năm sáu tuổi và trải qua nhiều khó khăn, vất vả. Còn bây giờ, mọi thứ đều thuận lợi hơn. Anh Sa chỉ cần toàn tâm toàn ý để học nên tôi cũng yên tâm hơn.
- Càng ngày tôi thấy chị càng trẻ, đẹp. Bí quyết giữ gìn sắc đẹp của chị là gì?
- Theo tôi, gien di truyền rất quan trọng. Tôi may mắn được hưởng gien trẻ lâu từ bố mẹ. Thêm vào đó, tôi giữ nếp sống lành mạnh, lạc quan, không ăn quá no, uống nhiều nước. Đặc biệt, ngay khi bắt đầu tập yoga cách đây hơn mười năm, tôi đã thấy nội lực của mình rất hợp với môn này. Do đó, bạn phải lắng nghe cơ thể, có người hợp với những bài tập dẻo dai, có người lại hợp với các bài tập cơ. Nghĩa là tùy vào cơ địa của mỗi người đã chọn môn thể thao phù hợp. Vả lại, khi mình hạnh phúc với từng ngày, thời gian sẽ là bạn đồng hành tin cậy chứ không phải kẻ thù.
- Chị nghĩ sao về sự quyến rũ? Chị thấy mình có quyến rũ không?
- Người phụ nữ quyến rũ không chỉ đẹp về ngoại hình mà còn duyên dáng trong giao tiếp, có sự nhất định. Theo tôi, quyến rũ còn bao hàm cả một chút sexy nữa. Tôi chẳng biết mình có quyến rũ không, nhưng người đàn ông của tôi luôn bảo: “Em quyến rũ anh mọi lúc, mọi nơi” (cười lớn).
- Công việc mới nhất chị vừa hoàn thành là gì?
- Đó là đưa đoàn Việt Nam, với bộ phim Chơi vơi, đi dự liên hoan phim Quốc tế Bangkok (từ ngày 24 đến 30-9 vừa qua) trong vai trò Ban Tổ chức. Thành phần đoàn gồm đạo diễn Bùi Thạc Chuyên, diễn viên Phạm Linh Đan và một số nhà biên kịch.
- Xin cảm ơn chị

Theo: cafef

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét